Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Gia Lai , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 17
Số lượng câu trả lời 23
Điểm GP 2
Điểm SP 11

Người theo dõi (6)

Nguyen huy binh
TORO ZANE

Đang theo dõi (6)

Lalisa Manoban
Nguyễn Yến	Chi
Hắc Hường
Hà Đức Thọ

Câu trả lời:

Mỗi độ ve kêu, phượng nở, bằng lăng tím, chắc hẳn ai cũng nghĩ các cô cậu học trò sẽ vui lắm, được nghỉ hè xả hơi sau một năm học dài mệt mỏi. Nhưng đâu chỉ có vậy, hè còn là mùa của trải nghiệm, của những cảm xúc đan xen. Mùa mà học sinh mong đợi nhất là mùa hè và sợ nhất cũng chính là mùa hè. Đầu hè, bao căng thẳng mệt mỏi sẽ tan biến bù lại là chuỗi ngày nghỉ dài được bố mẹ cho về quê chơi với ông bà, được đi làm đồng, chăn trâu, cắt cỏ, chơi những trò chơi của trẻ em miền thôn dã. Các bạn có muốn biết những ngày của tôi ở quê không? Quê tôi là miền trung du Phú Thọ thanh bình, yên ả. Mỗi sáng, tôi giúp bà chuẩn bị bữa sáng, rồi hai bà cháu tất bật đi ra ngoài đồng kẻo muộn. Tôi cũng tập làm một thôn nữ đích thực. Có lúc, tôi đứng từ đằng xa nhìn về cánh đồng lúa trải dài tít tắp mà thấy lòng thật ấm áp. Tôi càng trân trọng hơn những hạt lúa, hạt gạo mà những người lao động phải bỏ biết bao giọt mồ hôi, ngày đêm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mới làm ra được. Ngoài công việc đồng áng, tôi hay chơi cùng các em nhỏ trong xóm. Mấy cu cậu và tôi cùng chơi mấy trò chơi dân gian, thấy tôi chơi không giỏi bằng liền cười như được mùa vậy. Các em nhỏ rất hòa đồng và rất đáng yêu hay có những trò mới thú vị làm tôi quên đi các đồ điện tử. Tôi nhận ra rằng, không có Internet vẫn vui lắm, có khi còn vui hơn nữa đấy. Mỗi ngày là một chuỗi hạnh phúc đơn sơ các bạn ạ!
Vui vậy, nhưng chỉ cần nghe một vài câu hát về chủ đề chia tay mái trường là tôi không khỏi nghẹn lòng. Tôi từng hai lần chứng kiến các anh chị chụp ảnh kỷ yếu trong tà áo dài tinh khôi, bộ comple chỉn chu, trông thật ra dáng. Và rồi, anh chị ôm nhau khóc, từng giọt, từng giọt nước mắt kỷ niệm… nức nở rơi trên hàng mi của những người sắp bước vào ngưỡng cửa trưởng thành. Ai cũng cố kìm nén mà tâm trạng chẳng chịu nghe lời. Năm nay, tôi học lớp 8 rồi, không lâu nữa đâu, tôi không còn là người chứng kiến nữa. Lớp tôi cũng sẽ như vậy, cùng khóc, cùng cười, cùng nhìn lại ba năm tươi đẹp nhất, đáng nhớ nhất. Bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn, mùa hè đánh dấu sự kết thúc của bữa tiệc học sinh ấy, một mùa hè làm xốn xang trái tim bao người mới lớn.
Một học sinh lớp 8 không còn bỡ ngỡ như các em lớp 6, tôi cũng không vội vã ôn thi, vội vàng cảm nhận từng giây phút bên bạn thời cấp ba thân yêu như anh chị lớp 9. Có lẽ, trong cả ba năm cấp hai, lớp 8 là đặc biệt nhất. Chúng tôi đã có tình cảm thân thiết hơn với các bạn trong lớp, hiểu hơn về cô giáo chủ nhiệm, trường cấp hai cũng trở nên thân thuộc mà chưa phải chịu sức ép từ việc ôn thi cấp 3.
Hè là lúc cho tôi nhiều trải nghiệm và bài học vô cùng đáng quý. Tôi yêu mùa hè, yêu những cung bậc cảm xúc nó mang lại. Mùa hè cho tôi nghĩ lại về những thiếu sót của năm học trước, bồi dưỡng tinh thần, sức chiến đấu cho năm học mới đầy vất vả. Tôi nhớ thầy cô và các bạn rất nhiều. Năm sau, tôi sẽ trân trọng từng giây phút bên đại gia đình này - nơi lưu giữ những giấc mơ học sinh của tôi.