Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Chưa có thông tin , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 16
Số lượng câu trả lời 1723
Điểm GP 65
Điểm SP 1579

Người theo dõi (233)

ĐỖ CHÍ DŨNG
lê huân
Vũ Quốc Tuấn
Ngưu Kim

Đang theo dõi (514)

pham thu hoai
HT157
Akai Haruma
la the va
Tứ Diệp Thảo

Câu trả lời:

Trong mỗi dân tộc trên trái đất đều có một bản sắc riêng. Dân tộc chúng ta cũng vậy, thơ ca dân gian là tiếng ca đàn muôn diệu, đáng tự hào của con người Việt Nam. Từ trong những lời ca dao cổ xưa tuyệt vời ấy, ta thây lấp lánh vẻ đẹp muôn dời của lình cảm con người ẩn dưới mỗi dòng chữ. Tình yêu thương truyền thống của người Việt Nam lại được khẳng định một cách nên thơ trong dân gian.

Nói đến cái trữ tình đặc sắc của thơ ca dân gian, là nói đến tình yêu lứa đôi trong những câu thơ ấy. Tình yêu đôi lứa từ ca dao có cái gì rất trẻ trung, nên thơ và rất đẹp. Đẹp từ cách nói giản đơn của người xưa, đẹp đến từng câu hò long lanh mát rượi lòng người, Những chàng trai, những cô gái gặp nhau mượn lời những câu hò để gọi lòng mình:

Bây giờ mận mới hỏi đào

Vườn hồng đã có ai vào hay chưa

Mận hỏi thì đào xin thưa

Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào

Đôi trai gái đã thẹn thùng mà nói với nhau như thế. Họ mượn mận, đào để thầm nhắc khéo câu hỏi của mình, và câu trả lời cũng thật thông minh, duyên dáng. Lối nói ẩn dụ này khá phổ biên trong ca dao Việt Nam. Như thế chắc chắn sẽ tuyệt vời và dễ dàng hơn.

Có những lời ca dao không sử dụng nghộ thuật ấn dụ ấy, mà đi thẳng vào ý muốn nói. Dù vậy, câu ca dao vẫn không mất cái hay của nó mà còn thêm nét trữ tình hòa lẫn làn điệu quen thuộc:

Long lanh mặt nước giếng khơi

Có đôi trai gái đang cười với nhau.

Nhiều bài ca dao đề cập đến tình cảm vợ chồng, tình yêu đôi lứa và tình yêu quê hương đất nước

Từng câu, từng chữ lại khẳng định rõ nét, thơ ca dân gian về tình yêu đôi lứa ngọt ngào là thế. Hình ảnh đôi trai gái tự tình được đưa vào từng câu, từng chữ một cách đặc sắc, không chán phèo. Từ đấy ta thây rõ ca dao về đôi lứa mà cha ông để lại cũng là một kho tàng rất nên thơ, tuyệt diệu.

Dân gian với tiếng tơ đàn ngọt ngào về tình cảm vợ chồng lại có một nét đẹp khác.Cũng nên thơ, cũng trữ tình, nhưng không sôi nổi, nhiệt tình bằng tình yêu đôi lứa. Bù lại, thơ ca và tình cảm vợ chồng lại sâu lắng, ngọt bùi trong những tình cảm yêu thương, san sẻ của những người yêu nhau. Hoàn cảnh nông thôn Việt Nam còn đói khổ có ảnh hưởng ít nhiều đến thi ca. Hình ảnh vợ chồng thường là những hình ảnh trong khổ cực, từ đó thể hiện tấm lòng thủy chung:

Râu tôm nấu với ruột bầu

Chồng chan vợ húp, gật đầu khen ngon.

Cảnh nhà lụp xụp nghèo đói, món canh đạm bạc mà vợ chồng vẫn tấm tắc khen. Đó chẳng qua là họ biết yêu thương nhau, san sẻ cho nhau những kham khổ mà họ mang. Tuy nhiên người phụ nữ có gia đình phải hi sinh quyền lợi của bản thân mình, nhưng vẫn sắt son. Dù:

Có chồng chẳng được đi đâu

Có con chẳng được đứng lâu nửa giờ

Nhưng:

Chồng em áo rách em thương

Chồng người áo gấm, xông hương mặc người

Đó chính là tình cảm rất sâu sắc, chung thủy trong tình cảm vợ chồng mà thơ ca dân gian đã có nhắc đến.

Chúc bạn học tốt hihi


Câu trả lời:

Người phụ nữ xưa phải chịu rất nhiều bất hạnh trong cuộc sống. Họ không có quyền quyết định cho cuộc sống của mình mà phải phụ thuộc vào người chồng người cha. Có rất nhiều câu ca dao tục ngữ nói về thân phận người phụ nữ lúc bấy giờ, trong đó nổi bật là câu ca dao:

"Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều."

Câu ca dao là lời giãi bày tâm sự của một người phụ nữ vì hoàn cảnh mà phải lấy chồng xa. Do ảnh hưởng của những quan niệm phong kiến, người phụ nữ lúc bấy giờ chưa được quyền bình đẳng, phải hứng chịu những đau đớn trong cuộc đời. Việc lấy chồng là việc hệ trọng của đời người nhưng người phụ nữ thời đó phải chấp nhận cảnh cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, thậm chí phải lấy chồng lấy vợ từ khi lên năm lên ba. Sống trong nhà chồng người con gái đi lấy chồng xa thường phải chịu nhiều nỗi tủi hờn, đau khổ. Những lúc tủi phận, những lúc nhớ nhà nàng chỉ còn biết thui thủi ôm nỗi buồn mà “trông về quê mẹ”.

Câu ca dao diễn tả tâm trạng người phụ nữ vào buổi chiều. Đó là thời điểm cuối ngày thường gợi nhiều suy nghĩ và thường gợi những nỗi buồn vương vất. Dân gian dùng từ láy Chiều chiều cho ta biết rằng không phải một buổi chiều mà chiều nào cũng vậy, khi thời gian bước vào cái giây khắc của ngày tàn, người phụ nữ lại “đứng ra ngõ sau” để “trông về quê mẹ” mà “ruột đau chín chiều”. Bước vào chiều tà không gian đã nhập nhoạng tối, người phụ nữ lại chọn địa điểm “ngõ sau” rất kín đáo để tự mình đối diện với lòng mình.

“Ngõ sau” chẳng những gợi đến thân phận hèn mọn của phận dâu tôi mà kết hợp với thời gian chiều tối nó còn tạo ra một góc riêng cho người phụ nữ tội nghiệp ấy: một cái góc vừa tối vừa hẹp. Trong khung cảnh ảm đạm, hình ảnh người phụ nữ cô đơn thui thủi một mình càng nhỏ bé, đáng thương hơn nữa. Nàng lặng lẽ “Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều”. Nhắc đến “mẹ” là nhắc đến điểm tựa tâm hồn của người con. Nhắc đến “quê mẹ” là nhắc đến những yêu thương, những đồng cảm, những sẻ chia làm ấm lòng người. Đặc biệt, từ “trông” không chỉ có nghĩa là nhìn mà còn có ý nghĩa là trông ngóng. Người phụ nữ “trông về quê mẹ” còn là đang khao khát những tình cảm ấm nồng, còn đang mong ngóng ngày trở về quê mẹ với những người thân yêu nhất của mình. Trong hoàn cảnh bèo dạt mây trôi nơi đất khách quê người, nàng trông về nơi ấy mà ruột đau chín chiều. Chín chiều là “chín bề”, là “nhiều bề”. Nỗi đau “chín chiều” là nỗi đau quặn thắt không nói nên lời, nó âm ỉ, nó dai dẳng làm mòn làm héo con người. Cách sử dụng từ ngữ có kết cấu vòng tròn đối xứng chiều chiều – chín chiều đã góp phần gợi tả bi kịch đời người phụ nữ: họ chẳng bao giờ thoát khỏi cái vòng trong khổ đau định mệnh. Tình cảnh và tâm trạng của người phụ nữ ấy vì thế mà càng nặng nề, đau xót hơn.

“Chiều chiều ra đứng ngõ sau…” là bài ca dao có sức lay động những miền thương miền nhớ dù là sâu kín nhất của con người. Và vì thế, bài ca dao mang trong mình một tinh thần nhân đạo sâu sắc.

Chỉ có hai câu thơ ngắn gọn nhưng chất chứa nhiều ý nghĩa sâu xa, câu ca dao đã lột tả được hết tâm trạng của người phụ nữ khi phải đi lấy chồng xa, tủi phận cô đơn, nhớ quê nhà, nhớ mẹ, bởi ở nơi đó không có chỗ nào là chỗ dựa cho người con gái bất hạnh ấy. Câu ca dao như một lời tố cáo cái xã hội phong kiến thối nát, đẩy người phụ nữ mềm yếu xuống bước đường cùng của cuộc sống.

Chúc bạn học tốt !!! hihi