Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Phú Thọ , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 18
Số lượng câu trả lời 187
Điểm GP 7
Điểm SP 86

Người theo dõi (29)

Đang theo dõi (15)

Đức Hiếu
Sen Phùng
I LOVE TFBOYS
Lưu Hạ Vy
Đỗ Diệu Linh

Câu trả lời:

Nguyễn Tuân là nhà văn lớn của nền văn xuôi Việt Nam hiện đại. Ông sáng tác nhiều về đề tài cuộc sông mới, con người mới trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc nước ta. Cô Tô là một bút kí in trong tập kí, xuất bản năm 1976. Nguyễn Tuân đã ghi lại những ấn tượng tốt đẹp của mình về cảnh sắc tuyệt vời của quần đảo Cô Tô trong vịnh Bắc Bộ và hình ảnh những ngư dân cần cùa lao động, góp phần làm giàu cho Tổ quốc, đồng thời thể hiện tinh thần yêu thiên nhiên và con người đằm thắm, thiết tha của mình qua thiên bút kí này.

Bài văn trong sách giáo khoa là đoạn cuối, gồm ba phần, mỗi phần miêu tả một cảnh thiên nhiên hoặc sinh hoạt của người dân trên đỏa Cô Tô. Tất cả đều toát lên vẻ đẹp tươi sáng, phong phú và độc đáo thông qua cảm nhận tinh tế và nghệ thuật miêu tả tài ba của nhà văn Nguyễn Tuân.

Phong cảnh Cô Tô sau cơn bão đi qua hiện lên như một bức tranh tuyệt đẹp. Trên cái nền là bầu trơi xanh tươi sáng và mặt nước màu lam biếc, nổi bật lên màu xanh mượt của cây, màu vàng giòn của cát và màu trắng của sóng xô dào dạt vào đảo.

Chúng ta phải biết giữ gìn, bảo vệ và nó giúp em hiểu được thêm về một cảnh quan nổi tiếng của đất nước, từ đó càng thêm yêu mến, gắn bó và tự hào về Tổ quốc Việt Nam giàu đẹp.

Câu trả lời:

Nắng sớm mai dịu dàng chiếu sáng cả khu vườn. gió nhè nhẹ thổi. Tiếng chim ca líu lo cất lên chào buổi sáng. Tia nắng nhàn nhạt nghịch ngợm vui đùa trên chiếc lá non làm nổi bật hình ảnh giọt nước mưa nhỏ nhoi còn đọng lại trên lá.

giọt nước thấy mình thật đẹp. Trong suốt như pha lê sáng long lanh như ngọc. Từ trên lá non giọt nước thấy có một vũng nước động trong vườn. giọt nước cất tiếng:

- Trời ơi! Sao lại có người đục ngầu và xấu xí đến như thế?Hãy nhìn tôi này, trong trẻo và trắng ngần thế này kia mà!

Vũng nước đục cất giọng ồm ồm trả lời:

Tôi không xinh đẹp bằng bạn nhưng tôi lại có con mắt nhìn xa xăm. Dưới đất này tôi có thể nhì thấy bầu trời trong xanh, thấy tán lá cây xanh mướt và thấy được cả khu vườn. Còn bạn, bạn chỉ nằm trên chiếc lá nôn có chạy nhảy được đâu!

giọt nước rất tò mò:

Vậy bạn kể tôi nghe đi. Làm sao bạn có thể nhìn đượ cả khu vườn mà chỉ đứng yên một chỗ?

Vũng nước đụclăn tăn theo làn gió chạy qua. Nó vừa rung rinh vừa thủng thẳng đáp:

- Tôi thấm dần vào trong đất hoặc bay hơi lên và khi ấy tôi sẽ được nhìn cả khu vườn. Bạn có biết khu vườn này đẹp thế nào không?

giọt nước hớn hở:

Tôi cũng có thể nhìn thấy cả khu vườn và cả bầu trời này mà!

Vũng nước đục ôn tồn:

Bạn trong trẻo, nhỏ bé và mỏng manh thế kia. Qua đôi mắt bạn người ta chỉ nhìn thấy 1 nhánh cây hoặc một nhánh cỏ. Còn tôi sau con mưa rào chỗ nào cũng có vũng nước đọng. Khi bốc lên theo hơi nước chúng tôi kể cho nhau nghe vê những bông hoa rực rỡ, tràn đầy sưc sống. Chúng tôi thấy những viên sỏi đá lấp lánh trên đường, chúng tôi thấy biết bao cảnh vật ở xung quanh mình. Còn bạn, giọt nước ạ, bạn đậu trên lá thì bạn chỉ thấy được màu xanh của lá non, bạn đậu trên cánh hoa thì bạn chỉ thấy cánh hoa chứ không thấy được thân của nó!

Khi nghe vũng nước đục nói xong, giọt nước thấy mình nhỏ bé thật. Nó thầm hối hận và đã kiêu hãnh và nhìn mọi vật qua vẻ bề ngoài. Vũng nước đục mới thông thái làm sao!

Rồi gió thổi mạnh, gió đưa bàn tay nâng cành cây lên cao. giọt nước đã cha đảo rồi gieo mình vào vũng nước động