Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Hải Dương , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 19
Số lượng câu trả lời 160
Điểm GP 14
Điểm SP 179

Người theo dõi (24)

Đang theo dõi (6)

Chippy Linh
Linh Nguyễn
Huyền Cookies
Linh Diệu

Câu trả lời:

Tả bạn

Năm tháng trôi qua thật nhanh. Chỉ có thời gian là có thể đo được những tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã là học sinh lớp năm nhưng em không thể náo quên được hình ảnh của Thảo Ly - bạn học chung với em bốn năm qua và bây giờ lại cùng đồng hành với em sang năm lớp 5.

Hồi lớp một, em mới chuyển đến nên rất lạ lẫm và sợ sêt. Lúc đó, nụ cười của Ly đã làm em tự tin hơn. Ly nhìn em bằng cặp mắt to và sáng. Các bạn gọi Ly bằng cái tên thật ngộ nghĩnh : “ Cặp mắt biết cười.” Thật vậy, nhìn vào đôi mắt của Ly ai cũng thấy phấn chấn, tự tin hơn, mọi phiền muộn đều tan biến. Ly có thân hình mảnh mai, nhỏ nhắn, khuôn mặt tròn, sống mũi cao, mái tóc dài qua vai, đôi má lúm đồng tiền. Tất cả đều gợi lên những nét giản dị, thân mật ở Ly. Em thích nhất là đôi mắt đen lay láy của Ly. Mỗi khi nhìn vào đôi mắt tròn, to với hàng mi cong tự nhiên, em có cảm tưởng như Ly là một cô bé “ lai” được sinh ra từ một phương trời Tây. Đôi mắt ấy cũng biết nói, biết cười, biết khơi dậy niểm vui, xoa dịu đi những phiền muộn. Mối khi cười, Ly để lộ hàm răng trắng ngà đều như hạt bắp. Vầng trán cao biểu lộ sự thông minh, nhanh nhẹn. Hằng ngày bạn đến trường với những bộ quần áo gọn gàng.

Ly trở thành bạn thân ủa em từ đó. Học nhóm, làm bài tập vẽ,... lúc nào em với Ly cũng là một cặp, bắn bó với nhau như hình với bóng. Không chỉ thông minh, nhanh nhẹn, Ly còn sẵn lòng giúp đỡ bạn bè. Chỗ nào thắc măc, bạn luôn giảng giải rất tận tình. Những giờ ra chơi, bạn thường ở lại lớp hưỡng dẫn những bạn học kém. Bạn luôn làm tốt những công việc được giao. Bạn vẽ rất đẹp nên nhiều lúc các bạn trong lớp cứ gọi đùa bạn với biệt danh “ Họa sĩ nhí”. Bạn luôn là học sinh xuất sắc. Ở nhà, bạn luôn giúp đỡ bố mẹ những công việc như quét nhà, gấp quần áo,... Em ngưỡng mộ Ly lắm. Nhờ Ly mà lớp sem đã dành giải nhất trong cuộc thi vẽ.

Chỉ một thời gian nữa là lớp 5b chúng ta sẽ phải chia tay. Không biết lên lớp 6 mình có được học chung với bạn nữa không. Ly ơi, dù dù sau này chúng ta phải xa nhau, những mình sẽ không quên đượ hình ảnh của bạn. Mình sẽ ghi nhớ mãi những kỉ niệm đẹp đẽ của chúng ta.

Câu trả lời:

bằng và tốt đẹp trong xã hội. Đó còn là một nhân vật thể hiện đc những điều mà em đang mong muốn.
** Hoặc có thể đó là 1 con người địa diện cho tầng lớp xấu xa trong truyện.
TB:
- Tâm trạng của em trc khi có đc giấc mơ.
- Thơi gian? địa điểm? <nói cụ thể hơn>
- Nhân vật mà em được gặp:
+ Hình dáng bên ngoài: là một nhân vật như trong truyện cổ tích nên em có thể nói là nhân vật đó có hình dáng bên ngoài giống như trong truyện và chính yếu tố hình dáng tương tự như trong truyện làm em biết đó là nhân vật ở trong câu chuyện nào.
+ Giọng nói, nụ cười, ... <hiền hay ác, ...>
+ Đó là nhân vật đại diện cho mong ước hiền lành hay là một người xấu xa trong truyện.
- Em lúc đó ntn?
+ Tâm trạng của em: buồn, vui hay sợ hãi?
+ Em đã làm gì: đứng yên, ôm chầm lấy nhân vật đó, hay ...?
- Những việc sau đó diễn ra, giữa em với nhân vật đó.
+ Nếu là 1 nhân vật địa diện cho cái thiện thì 2 người có thể ngồi nói chuyện,tâm sự với nhau, em bày tỏ những ước mơ của mình và nhân vật đó thì khuyên bảo em nhiều điều.
+ Nếu là 1 nhân vật đại diện cho cái xấu xa, tàn bạo trong truyện thì em có thể đấu tranh mãnh liệt với người đó, có thể là bằng lời nói hoặc trực tiếp bằng hành động.
- Kết hợp với miêu tả khung cảnh xung quanh, có thể là mờ ảo hay có nhiều ánh sáng?
- Kết thúc giấc mơ:
+ Hình ảnh cuối cùng của nhân vật.
+ Em tỉnh dậy và tâm trạng lúc đó.
Kb: Suy nghĩ của em sau giấc mơ đó.

Bài làm
Những ngày nghỉ hè, tôi thích nhất là được ở nhà nằm đọc truyện cổ tích. Năm vừa rồi, tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi nên mẹ đã mua cho tôi một quyển Truyện cổ tích Việt Nam. Nhờ nó, tôi đã được du ngoạn trong một thế giới huyền ảo.

Tôi đang mơ màng bỗng giật mình tỉnh dậy bởi tiếng hát và nụ cười đùa trong trẻo của lũ trẻ. Tôi nhìn thấy trước mắt mình một đám trẻ đang vui đùa. Lũ trẻ đang chơi thấy tôi tiến lại thì dừng lại, chúng cũng có vẻ ngạc nhiên vì thấy tôi mặc khác với chúng. Có một cậu bé mặt mũi sáng sủa và thông minh tiến lại chào và hỏi tôi. "Cậu là ai?". "Mình tên là ........., còn bạn?" Cậu bé chưa kịp trả lời thì lũ trẻ nhao nhao lên và đồng thanh hô: "Đó là cậu bé thông minh!". Tôi ngạc nhiên quá và vui mừng khi biết trước mặt mình là cậu bé thông minh - người đã đưa ra được những lời giải đơn giản và dễ hiểu trước những câu đố hóc búa của vua. Tôi nói: "...... rất thích những câu trả lời của em. Dù có gặp vua hay bất kỳ ai, em không hề run sợ mà lại nhanh trí đối đáp lại những câu đố đầy oái oăm của nhà vua. Bằng trí thông minh của mình, em đã cứu được dân làng và cứu nước ta trước sự dòm ngó của ngoại bang. Câu trả lời của em trước sứ thần khiên ông ta sợ và nể phục nước Việt ta tuy nhỏ nhưng không thiếu người tài."

Cậu bé nhìn tôi, đưa tay gãi gãi, vẻ xấu hổ và nói: "....... cứ khen em mãi thế. Đất nước ta không thiếu nhân tài. Em thấy các bạn học sinh bây giờ còn nhỏ nhưng đã rất giỏi, mang về cho đất nước bao giải quốc tế. Các bạn đã làm cho thế giới biết đến nước Việt Nam bằng các giải vàng trên trường quốc tế".

Tôi ngạc nhiên: "Sao em biết?" "Bởi em rất thích học nên thường đến xem các bạn học sinh học tập. Em thấy rất vui khi ngày càng có nhiều bạn học giỏi. Các bạn giỏi nhưng rất ngoan và khiêm tốn. Nhưng thôi, ........lại đây chơi cùng bọn em". Em kéo tay tôi, cùng hòa vào đám trẻ. Chúng tôi cùng giải đố, cùng đùa nghịch thật vui. Thậm chí, tôi còn được bọn trẻ đãi món khoai lang nướng vùi dưới lá khô. Mải vui đùa, chúng tôi quên cả thời gian. Trời đã sẩm tối, lũ trẻ chia tay tôi ra về. Tôi còn đang đứng ngẩn ngơ nhìn lũ trẻ ra về mà thấy tiếc quá, chẳng biết bao giờ mới có dịp gặp lại.

Bỗng tôi thấy có tiếng mẹ đang gọi tôi: "....... ơi! Dậy đi con. Sao lại nằm lên sách mà ngủ thế này". Hóa ra, tôi đang đọc truyện thì ngủ quên mất. Cuộc gặp gỡ với cậu bé thông minh thật là thú vị biết bao.