Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Hà Nội , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 0
Số lượng câu trả lời 166
Điểm GP 66
Điểm SP 178

Người theo dõi (26)

_animepham_
MI NA MAI
thaolinh

Đang theo dõi (106)


Câu trả lời:

3

Câu trả lời:

2

Câu trả lời:

1

Câu trả lời:

Câu 1 : Bài hát nói về bé Nguyễn Hải An 7 tuổi, sống tại thôn Tân Mỹ - quận Nam Từ Liêm - Hà Nội. Trước khi mất, bé đã hiến giác mạc của em để tặng cho người khác, giúp họ nhìn thấy ánh sáng. 

Câu 2 : Ca sĩ ẩn ý rằng trên thế giới, mọi người thường rất phũ phàng, phớt lờ người khác, chỉ biết quan tâm đến mình mà không biết rằng nhiều người đang gặp nạn, hoặc giúp đỡ chỉ để lợi dụng người khác. Nói cách khác, con người không để tâm đến mọi người mà chỉ biết nghĩ cho mình.

Câu 3 : Em không đồng ý với ý kiến này vì sự ra đi của bé An là một điều không ai lường trước. Câu hát "Vì em yêu những đám mây" đồng nghĩa với việc em rất muốn rời xa thế giới này nên em không đồng ý.

Câu 4 : Em thấy rằng câu hát đó giúp cho người nghe có thể hiểu sâu sắc hơn về sự ra đi của bé An là một điều không may mắn nên em không đồng ý với ý kiến này.

Câu 5 : Tất cả những điều trong bài văn không có thật.

Tôi có một người em gái rất đáng yêu. Em ấy tên là Liên. Nếu tính theo tuổi, năm nay Liên đã 10 tuổi rồi. Nhưng vì một sự việc khiến em mãi mãi dừng lại ở 8 tuổi. Từ lúc em 5 tuổi, bác sĩ đã bảo em bị ung thư. Em đã chống trọi với chúng suốt 3 năm. Mỗi lần em trải qua xạ trị, bệnh tình của em có thuyên giảm một thời gian. Nhưng vài ngày sau lại tiếp tục nặng. Em tôi đã rất nhiều lần trải qua điều đó. Chú Minh - bố của Liên - chú tôi rất lo lắng cho em. Nhà chú cũng không khá giả gì, mẹ mất sớm lên nhà càng khó khăn. Chú tôi chạy chữa cho bé Liên hết chỗ nọ đến chỗ kia nhưng không có tiến triển gì. Tuy vậy, Liên luôn luôn vui vẻ và lạc quan. Mỗi lần xạ trị xong, em sung sướng hỏi chú Minh, yếu ớt :" Thế là con có thể sống được đúng không bố ?" Chú Minh nén nỗi đau :"ĐÚng rồi con ạ !" Trong những tháng ngày tăm tối đó, Liên đã làm cho chú tôi một món đồ chơi. Đó là hình ảnh một con chim bồ câu trắng được bé nặn lúc rảnh. Liên bảo :"Đây là Bồ câu ước mơ bố ạ. Bố hãy ước những gì bố muốn đi, nó sẽ thành hiện thực." Chú Minh chỉ biết nhìn bé Liên, rưng rưng. Chú ước bé có thể qua khỏi căn bệnh này. Bé Liên bảo với chú :"Bố ơi, nếu con mất, bố hãy hiến các bộ phận của con cho mọi người nha bố."

Câu trả lời:

Câu châm ngôn của Bion nói  "Mặc dù bọn trẻ ném đá cào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật." Câu nói này nghe thoáng qua có lẽ sẽ không có gì đáng nói nhưng nếu đọc kĩ sẽ hiểu được ý nghĩa sâu sắc của nó.

Câu châm ngôn này nói về hành động và suy nghĩ của chúng ta. Trong khi bọn trẻ ném những ngòn đá vào người những chú ếch để chơi đùa như một món đồ chơi của mình. Những chú ếch đó đã chết nhưng bọn trẻ vẫn nghĩ nó chết giả. Hành động đó có thể ví như bạo lực một cách tàn ác. Khi hành động đó đã qua, lũ trẻ có lẽ sẽ không quan tâm vì đó chỉ là một lỗi lầm nhỏ nhặt nên không có gì đáng nói thì những chú ếch đó đã bị thương nặng mà dẫn đến cái chết. Trong cuộc sống cũng vậy, đôi khi, chỉ cần một câu nói đùa quá trớn, một hành động nhỏ nhặt cũng có thể dẫn đến nỗi ám ảnh rất lớn. Có người sẽ vượt qua được nhưng cũng có người không thể. Họ bị ám ảnh, luôn luôn trong trạng thái lo sợ, tiêu cực hay thậm chí là tự kỉ, né tránh mọi người. Tuy là vậy, nhưng những người gây ra thường không quan tâm, cho mình là chả có gì sai. Một số người sẽ tha thứ điều đó nhưng họ sẽ không bao giờ quên được những gì họ nói. Vì vậy, trong giao tiếp, chúng ta cần chú ý những điều mình nói, không nên nói những thứ tế nhị, mang ý nghĩa không tôn trọng, khinh bỉ hay sỉ nhục người khác để tránh xảy ra trường hợp đáng tiếc. CHúng ta có thể đùa, có thể làm nhưng đừng vượt quá giới hạn. Một nhà văn đã từng nói :"Hãy cẩn thận với lời nói của bạn. Vì một khi bạn đã thốt ra những lời làm tổn thương người khác, họ có thể tha thứ cho bạn nhưng họ sẽ không bao giờ quên được những gì bạn đã nói."