Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Chưa có thông tin , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 105
Số lượng câu trả lời 52
Điểm GP 0
Điểm SP 3

Người theo dõi (5)

Đang theo dõi (12)

phong hieu
Kh Ngân
Night Light
Vũ tiến đạt

“...Về phần Vua Hùng, từ ngày đầy cả gia đình An Tiêm ra đảo hoang, vua luôn nghĩ rằng An Tiêm đã chết rồi, đôi khi nghĩ tới vua cũng bùi ngùi thương xót. Cho đến một ngày, được thị thần dâng lên quả dưa lạ, vua ăn thấy rất ngon miệng bèn hỏi xem ai đã trồng ra giống dưa này. Biết được An Tiêm trồng, vua rất vui mừng cho quân lính đem thuyền ra đón cả gia đình An Tiêm trở về nhà. An Tiêm rất mừng rỡ, thu lượm hết những quả dưa chín đem về tặng cho bà con lối xóm. Còn một số quả An Tiêm giữ lại lấy hạt để gieo trồng. Đó chính là nguồn gốc giống dưa hấu mà chúng ta vẫn ăn ngày nay.

      Về sau khắp nước ta đều có giống dưa hấu. Nhưng người ta nói chỉ có huyện Nga Sơn là trồng được những quả ngon hơn cả, vì nơi ấy xa xưa là hòn đảo An Tiêm ở, trải qua mấy nghìn năm nước cạn, cát bồi nay đã liền vào với đất.”       

                                                                                      (Trích truyền thuyết Mai An Tiêm)

Câu 1: Trình bày hiểu biết của em về thể loại truyện truyền thuyết(1đ)? Hãy kể tên 3 truyện truyền thuyết mà em biết?(0,5đ)

Câu 2: Xác định phương thức biểu đạt của văn bản trên? (0,5)

Câu 3: Hãy phân tích cấu tạo của câu sau: “Về sau khắp nước ta đều có giống dưa hấu.”

Câu 4: Truyền thuyết giải thích nguồn gốc quả dưa hấu gắn với nhân vật  và địa danh nào? (0,5(

Câu 5: Vì sao vua Hùng “rất vui mừng cho quan lính đem thuyền ra đón cả gia đình An Tiêm trở về nhà” sau khi đã đầy họ ra đảo ?(0,5)

nhớ trả lời hết nha

Câu 6: Hãy thử tưởng tượng, nếu rơi vào hoàn cảnh khó khăn, bế tắc, em sẽ làm gì?  (1đ)

        “...Bấy giờ, ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ thuộc dòng họ Thần Nông, xinh đẹp tuyệt trần, nghe tiếng vùng đất Lạc có nhiều hoa thơm cỏ lạ, bèn tìm đến thăm. Âu Cơ và Lạc Long Quân gặp nhau, đem lòng yêu thương, rồi trở thành vợ chồng, cùng nhau chung sống trên cạn ở điện Long Trang.

       Ít lâu sau, Âu Cơ có mang đến kì sinh nở. Chuyện thật lạ, nàng sinh ra một cái bọc trăm trứng nở ra một trăm con trai, con nào con ấy hồng hào, đẹp đẽ lạ thường. Đàn con không cần bú mớm mà tự lớn lên như thổi, mặt mũi khôi ngô [2], khỏe mạnh như thần.

       Thế rồi một hôm, Lạc Long Quân vốn quen ở nước, cảm thấy mình không thể sống mãi trên cạn được, đành từ biệt Âu Cơ và đàn con để trở về thủy cung với mẹ. Âu Cơ ở lại một mình nuôi đàn con, tháng ngày chờ mong, buồn tủi. Cuối cùng nàng gọi chồng lên và than thở.

  – Sao chàng bỏ thiếp [3] mà đi, không cùng thiếp nuôi đàn con nhỏ?

      Lạc Long Quân nói:

  – Ta vốn nòi rồng ở miền nước thẳm, nàng là dòng tiên ở chốn non cao. Kẻ ở cạn, người ở nước, tính tình tập quán [4] khác nhau, khó mà ăn ở cùng nhau một nơi lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Kẻ miền núi, người miền biển, khi có việc gì thì giúp đỡ lẫn nhau, đừng quên lời hẹn.

      Âu Cơ và trăm con nghe theo, rồi cùng nhau chia tay nhau lên đường.[...]

       Cũng bởi sự tích này mà về sau, người Việt Nam ta con cháu vua Hùng, thường nhắc đến nguồn gốc của mình là con Rồng cháu Tiên.

                                                (Trích Con Rồng, cháu Tiên, theo Nguyễn Đổng Chi kể)

Câu 1. Xác định thể loại, phương thức biểu đạt và ngôi kể của văn bản có đoạn trích trên.?

Câu 2.  Chuyện Âu Cơ sinh nở có những điểm kì lạ nào? Những chi tiết ấy có ý nghĩa gì cho câu chuyện?

Câu 3:Nêu các cách giải nghĩa từ? Giải thích nghĩa của các từ : Khôi Ngô ,nguồn gốc.

Câu 4: Trong chương trình Ngữ văn 6 - Tập hai, Bộ sách Kết nối tri thức với cuộc sống có những văn bản cùng thể loại với đoạn trích trên, hãy kể tên các văn bản đó.

Câu 5:Em thấy mình cần có trách nhiệm gì trong công cuộc bảo vệ và phát huy nguồn gốc cao quý của dân tộc?

nhớ trả lời hết nha

Mỗi một người đều có vai trò trong cuộc đời này và đều đáng được ghi nhận. Đó là lí do chúng ta không vì thèm khát vị thế cao sang này mà rẻ rúng công việc bình thường khác. Cha mẹ ta, phần đông, đều làm những công việc rất bình thường. Và đó là một thực tế mà chúng ta cần nhìn thấy. Để trân trọng. Không phải để mặc cảm. Để bình thản tiến bước. Không phải để tự ti. Nếu tất cả đều là doanh nhân thành đạt thì ai sẽ quét rác trên đường phố? Nếu tất cả đều là bác sĩ nổi tiếng thế giới thì ai sẽ là người dọn vệ sinh bệnh viện? Nếu tất cả đều là nhà khoa học thì ai sẽ là người tưới nước luống rau? Nếu tất cả kĩ sư phần mềm thì ai sẽ gắn những con chip vào máy tính? Phần đông chúng ta cũng sẽ là người bình thường. Nhưng điều đó không thể ngăn cản chúng ta vươn lên từng ngày.

 (Nếu biết trăm năm là hữu hạn - Phạm Lữ Ân)

 Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản.

 Câu 2. Chỉ ra và nêu tác dụng của điệp ngữ được sử dụng trong đoạn văn?

 Câu 3.  Em có đồng ý với quan điểm: “Mỗi một người đều có vai trò trong cuộc đời này và đều đáng được ghi nhận” không? Vì sao?

 Câu 4: Em được rút ra cho mình những bài học nào sau khi đọc đoạn văn?

nhớ trả lời hết nha