Hai câu thơ đầu không cho thấy điều này :
Bức tranh buổi chiều nơi rừng núi – đẹp, yên tĩnh và thoáng buồn. Nhân vật trữ tình đồng cảm với cánh chim mỏi và chòm mây cô đơn. Sự thư thái về tâm hồn của nhân vật trữ tình khi đối diện với vẻ đẹp thiên nhiên. Ngòi bút tả cảnh đã miêu tả tỉ mỉ đến từng chi tiết của cảnh vật.