Hướng dẫn soạn bài Trong lòng mẹ - trích

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Trang Trần

viết doạn văn từ 15 đến 20 dòng thể hiện tình yêu thương mãnh liệt của hồng dành cho mẹ

Eren Jeager
23 tháng 8 2017 lúc 21:23

Gợi ý :

Nhân vật bé Hồng hiện lên đầu tiên là một đứa con hiếu thảo và tôn trọng người lớn.

Mặc dù bị bà dì rót vào tai những điều cay nghiệt về mẹ nhưng em vẫn không hề quan tâm đến vì em hiểu mẹ em không bao giờ như thế và cả cái cảnh em gặp lại mẹ, niềm vui, niềm hạnh phúc ấy đã thể hiện rõ về con người của em.

Càng về sâu ta càng nhận ra Hồng là một đứa trẻ sống rất nội tâm, em luôn cố chôn giấu tất cả cảm xúc của mình, cố không để nó thể hiện qua bện ngoài và em luôn cố gắng thể hiện mình là một người mạnh mẽ.

Cậu khát khao được yêu thương, được sống với mẹ

Như những đứa trẻ khác, cậu mong muốn sống trong tình yêu thương của mẹ, áp mình bào hơi ấm của mẹ, mong muốn cảm nhận được tình yêu thương từ mẹ.

Cậu mong muốn, nhưng vì hoàn cảnh quá khó khăn, cậu phải xa mẹ, sống với những người mà cậu không cảm nhận được tình yêu thương từ họ.

- Một đứa trẻ, nhưng cậu biết đâu là đúng, đâu là sai.

- Luôn tin tưởng vào mẹ, dù có ai nói gì đi nữa.

=>Nhân vật Hồng chính là nhân vật gián tiếp nói lên tất cả con người Nguyên hồng trong cuộc sống thực.

Nguyễn Thị Hồng Nhung
24 tháng 8 2017 lúc 5:59

Nhân vật bé Hồng hiện lên đầu tiên là một đứa con hiếu thảo và tôn trọng người lớn.

Mặc dù bị bà dì rót vào tai những điều cay nghiệt về mẹ nhưng em vẫn không hề quan tâm đến vì em hiểu mẹ em không bao giờ như thế và cả cái cảnh em gặp lại mẹ, niềm vui, niềm hạnh phúc ấy đã thể hiện rõ về con người của em.

Càng về sâu ta càng nhận ra Hồng là một đứa trẻ sống rất nội tâm, em luôn cố chôn giấu tất cả cảm xúc của mình, cố không để nó thể hiện qua bện ngoài và em luôn cố gắng thể hiện mình là một người mạnh mẽ.

Cậu khát khao được yêu thương, được sống với mẹ

Như những đứa trẻ khác, cậu mong muốn sống trong tình yêu thương của mẹ, áp mình bào hơi ấm của mẹ, mong muốn cảm nhận được tình yêu thương từ mẹ.

Cậu mong muốn, nhưng vì hoàn cảnh quá khó khăn, cậu phải xa mẹ, sống với những người mà cậu không cảm nhận được tình yêu thương từ họ.

- Một đứa trẻ, nhưng cậu biết đâu là đúng, đâu là sai.

- Luôn tin tưởng vào mẹ, dù có ai nói gì đi nữa.

=>Nhân vật Hồng chính là nhân vật gián tiếp nói lên tất cả con người Nguyên hồng trong cuộc sống thực.

Nguyễn Bảo Trung
24 tháng 8 2017 lúc 7:56

Bé Hồng là một cậu bé có một tuổi thơ bất hạnh nhưng cậu có một tâm hồn vô cùng trong sáng và dạt dào tình yêu thương. Bố cậu ăn chơi , nghiện ngập mất sớm, mẹ cậu phải tha hương cầu thực .Còn cậu , cậu phải sống với bà cô cay nhiệt ,ghẻ lạnh,luôn gieo rắc vào đầu óc non nớt của đứa chấu những hình ảnh xấu về người mẹ để cậu ruồng rẫy mẹ của mình.Nhưng Hồng đã ruồng bỏ những lời nói thâm độc của bà cô, cậu đặt 1 niềm tin mãnh liệt vào người mẹ của mình , cậu căm hận những thành kiến tàn ác đã khiến cho mẹ con Hồng phải xa lìa .Hơn ai hết , cậu luôn muốn sống trong tình yêu thương , được mẹ vỗ về, được làm nũng được chiều chuộng,....như bao đứa trẻ khác .Gio đây mẹ là niềm hạnh phúc, là khát khao duy nhất của cậu.Và rồi , vào hôm giỗ đầu thầy cậu . Mẹ đã về. Hồng sung sướng vô bờ. Dạt dào , miên man khi được nằm trong lòng mẹ, được mẹ âu yếm vỗ về.tất cả những khổ đau , những lời nói của bà cô đều bị lãng quên- trôi đi nhẹ như một đám mây. Trong lòng cậu lúc này chỉ còn niềm hạnh phúc .Qua đây, ta thấy được Hồng là một chú bé hiếu thảo , có tâm hồn trong sáng và hơn nữa cậu có một tình yêu thương cháy bỏng dành cho người mẹ bất hạnh của mình - tình mẫu tử thiêng liêng

Mai Hà Chi
24 tháng 8 2017 lúc 9:00

Bạn tham khảo các ý đề viết bài nhé !

Tình yêu thương mãnh liệt của bé Hồng đối với người mẹ bất hạnh của mình được thể hiện từ hai góc độ.

- Thứ nhất là phản ứng tâm lí của bé Hồng trước những lời gièm pha, xúc xiểm của bà cô và một vài người họ hàng khác. Câu chuyện mở đầu vào một thời điểm đặc biệt: sắp tới ngày giỗ đầu của bố Hồng, mà cho tới lúc đó, người mẹ - người không thể vắng mặt — do khốn khó, đã phải tha hương cầu thực để kiếm sống, vẫn chưa trở về và cũng chẳng có tin tức gì. Những thông tin “nghe người khác nói” qua “người ta bắn tin” được thể hiện trong điều mà nhân vật bà cô thường nhắc đi nhắc lại, trở thành nỗi ám ảnh trong tâm hồn thơ dại của bé Hồng. Nhưng chú đã sớm nhận ra những thâm ý tàn nhẫn, thâm độc của bà cô “tốt bụng”. Sự tàn nhẫn đó lộ ra trên nét mặt, trong giọng điệu và cả cái cười rất kịch của bà ta. Phản ứng lại, bé Hồng chỉ “cười dài trong tiếng khóc”. Hình thức phản ứng đó, một mặt vừa cho thấy sự xót xa, tủi nhục của chú bé, mặt khác cũng cho thấy sự căm giận của Hồng trước sự tàn nhẫn của bà cô.

Bé Hồng nhận ra “những ý nghĩa cay độc trong giọng nói và trên nét mặt khi cười rất kịch” của bà cô. Bà ta “cười hỏi” chú bé không phải vì thương yêu cháu, mà “cười hỏi” theo kiểu diễn kịch. Hồng “biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi”. Cái cười hỏi theo kiểu đóng kịch ấy được gia trọng bằng “giọng vẫn ngọt”, rồi lại “vỗ vai tôi cười mà nói rằng” cũng không che giấu được cặp mắt “long lanh”, cái nhìn “chằm chặp” như muốn ăn tươi nuốt sống chú bé của bà cô tàn nhẫn. Đây là cái nhìn của “thành kiến”, của “cổ tục”, cái nhìn ác ý, xoi mói, cái nhìn miệt thị khinh bỉ cho dù bà cô của Hồng chỉ biết tình hình của mẹ Hồng qua những câu chuyện “nghe đâu”, những câu chuyện tầm phào, bâng quơ. Qua đó, sự độc ác và tàn nhẫn của bà cô được nhấn mạnh và khắc họa rõ nét: bà ta không những khinh bỉ người mẹ mà còn cô" tình châm chọc vào nỗi đau của chú bé để thỏa mãn thói quen hành hạ người khác. Cuộc đối thoại đạt tới đỉnh cao khi bà cô, qua câu chuyện được nghe từ cô Thông, đã dồn chú bé vào trạng thái đau khổ, uất ức: “cổ họng tôi đã nghẹn ứ, khóc không ra tiếng”. Nhưng bà cô vẫn không buông tha, tiếp tục bày mưu tính kế mà thực chất là ra lệnh cho bé Hồng: “Vậy mày hỏi cô Thông - tên người đàn bà họ nôi xa kia - chỗ ở của mợ mày, rồi đánh giấy cho mợ mày, bảo dù sao cũng phải về. Trước sau cũng một lần xấu, chả nhẽ bán xới mãi được sao?”. Đại từ “mày” mà bà cô dùng để nói với cháu mang trong nó sự khinh bỉ tột cùng, và mỗi lần đại từ ấy được phát ra từ cửa miệng bà ta thì kèm theo đó là một sự đay nghiến, chì chiết, như một nhát dao đâm vào trái tim đau đớn của chú bé. Đó là thành kiến của một thời gian, gắn với cách nhìn thủ cựu của những con người bị cột chặt trong vòng lễ giáo lạc hậu của xã hội thuộc địa nửa phong kiến. Bà cô muốn sự hiện diện của mẹ bé Hồng sẽ minh chứng cho những gì bà ta nói, và nếu tất cả mọi điều xảy ra như vậy thì bà cô sẽ là người sung sướng nhất, bởi bà ta sẽ có được sự thỏa mãn trên nỗi đau của mẹ con bé Hồng.

- Thứ hai là tình yêu thương của bé Hồng đối với mẹ được thể hiện trong thời điểm người mẹ trở về. Đối với Hồng, người mẹ bao giờ cũng là một hình ảnh dẹp đẽ, thiêng liêng. Do đó, khi bà cô khuyên Hồng nên vào thăm mẹ vì mẹ “phát tài” và mẹ có “em bé” mà hai từ “em bé” ấy được bà cô “ngân dài ra thật ngọt”, thì Hồng đã chất vấn lại bằng cách “cười dài trong tiếng khóc”. Còn khi bà mẹ trở về, một người mẹ thực sự, không còn là giấc mơ nữa, người mẹ ấy khác xa với những gì mà bà cô và họ hàng đã thêu dệt thì tình cảm của Hồng đối với mẹ được bộc lộ sinh động và mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Lê Dung
24 tháng 8 2017 lúc 9:11

Bé Hồng là một cậu bé có một tuổi thơ bất hạnh nhưng cậu có một tâm hồn vô cùng trong sáng và dạt dào tình yêu thương. Bố cậu ăn chơi , nghiện ngập mất sớm, mẹ cậu phải tha hương cầu thực .Còn cậu , cậu phải sống với bà cô cay nhiệt ,ghẻ lạnh,luôn gieo rắc vào đầu óc non nớt của đứa chấu những hình ảnh xấu về người mẹ để cậu ruồng rẫy mẹ của mình.Nhưng Hồng đã ruồng bỏ những lời nói thâm độc của bà cô, cậu đặt 1 niềm tin mãnh liệt vào người mẹ của mình , cậu căm hận những thành kiến tàn ác đã khiến cho mẹ con Hồng phải xa lìa .Hơn ai hết , cậu luôn muốn sống trong tình yêu thương , được mẹ vỗ về, được làm nũng được chiều chuộng,....như bao đứa trẻ khác .Gio đây mẹ là niềm hạnh phúc, là khát khao duy nhất của cậu.Và rồi , vào hôm giỗ đầu thầy cậu . Mẹ đã về. Hồng sung sướng vô bờ. Dạt dào , miên man khi được nằm trong lòng mẹ, được mẹ âu yếm vỗ về.tất cả những khổ đau , những lời nói của bà cô đều bị lãng quên- trôi đi nhẹ như một đám mây.Trong lòng cậu lúc này chỉ còn niềm hạnh phúc .Qua đây, ta thấy được Hồng là một chú bé hiếu thảo , có tâm hồn trong sáng và hơn nữa cậu có một tình yêu thương cháy bỏng dành cho người mẹ bất hạnh của mình-tình mẫu tử thiêng liêng.........


Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Tú Tài
Xem chi tiết
NGUYỄN QUANG DƯƠNG
Xem chi tiết
phạm như khánh
Xem chi tiết
Nguyễn Thành Đức
Xem chi tiết
Trương Nguyệt Băng Băng
Xem chi tiết
Vũ Hải Đường
Xem chi tiết
nguyễn đức trung
Xem chi tiết
Trang Ngô
Xem chi tiết
Sara
Xem chi tiết