Văn bản ngữ văn 7

Kim Yen Pham

viêt đoạn văn tả nụ cười của mẹ có sử dụng từ láy

O=C=O
4 tháng 12 2017 lúc 10:52

Lập dàn bài:

* Mở bài : Nêu cảm xúc đối với nụ cười mẹ, nụ cười ấm lòng.

* Thân bài :

- Vài nét về mẹ:

+ Tuổi, sức khỏe.

+ Đảm đang, tháo vát.

+ Tính tình hiền hòa, dễ mến.

- Nêu các biểu hiện sắc thái nụ cười của mẹ.

+ Nụ cười đem lại sự ấm áp và niềm tin tưởng cho em.

+ Nụ cười vui,thương yêu.

+ Nụ cười khuyến khích.

+ Nụ cười tha thứ, bao dung khi em mắc lỗi.

+ Những khi vắng nụ cười của mẹ.

+ Làm sao để luôn thấy được nụ cười của mẹ

c. Kết bài : Lòng yêu thương và kính trọng mẹ.

Từ láy: khuyến khích. Còn bài làm thì bạn tự làm nhé !

Giang Phạm
4 tháng 12 2017 lúc 10:56

Nụ cười của mẹ tôi là ấn tượng đầu tiên về mẹ trong lòng tôi. Mẹ có hàm răng trắng buốt nên khi mẹ cười trông rất là rạng rỡ, tươi tắn. Tôi nhớ y nguyên ngày hôm đó. Tôi lỡ tay làm vỡ lọ hoa. Choang! Lọ hoa vỡ. Tôi lại rất sợ mẹ mắng nữa. Nhưng mẹ nhìn thấy mà chẳng nói gì. Mẹ cười thật tươi và nói:"Cẩn thận chút chứ con"! Nụ cười đó đã in dấu trong tâm trí tôi.

O=C=O
4 tháng 12 2017 lúc 11:00

Mẹ em năm nay tuổi đã gần bốn mươi, dáng người đậm chắc, khỏe mạnh. Mọi việc lớn nhỏ một tay mẹ lo hết vì bố em là bộ đội, đóng quân tít tận vùng biên giới phía Bắc, ít có dịp về nhà. Quanh năm, mẹ quần quật làm việc, cấy hái ngoài đồng, nắng mưa chẳng quản. Làng xóm đều khen mẹ em tính nết hiền hòa, đảm đang, tháo vát và mừng cho ông bà nội có được người con dâu hiền thảo.Tuy còn nhỏ nhưng em đã hiểu rằng bát cơm em ăn, tấm áo em mặc, quyển sách quyển vở em học… đều được đổi bằng mồ hôi của mẹ em. Đêm đêm, mẹ thức cùng em cho tói khi nào em học bài và làm bài xong thì mẹ mới buông màn đi ngủ. Bố vắng nhà nên mẹ em vừa phải làm người mẹ dịu dàng, vừa phải làm người cha nghiêm khắc. Những lời động viên mộc mạc, chân tình cùng với nụ cười đôn hậu của mẹ làm cho lòng em thêm ấm áp và tin tưởng.Em nhớ có lần lỡ tay làm vỡ chiếc bình cắm hoa bằng thủy tinh của bố mua vào dịp Tết năm ngoái. Vì lo sợ nên em đã đổ tội cho chú mèo tam thể. Tối hôm ấy, sau khi dọn dẹp xong, mẹ gọi em ra sân nói chuyện. Hai mẹ con ngồi trên chiếc chõng tre kê dưới gốc cau. Dải Ngân Hà bàng bạc vắt ngang qua bầu trời đêm lấp lánh sao. Trăng sáng in rõ bóng cây trên mặt sân, mỗi khi gió thổi lại rung rinh, lay động. Em hồi hộp chờ đợi và cũng mang máng đoán ra điều mẹ sẽ nói. Tiếng mẹ cất lên khe khẽ chỉ vừa đủ để em nghe: "Thu à! Lúc chiều, mẹ biết là con nói dối. Nếu con lỡ tay đánh vỡ chiếc bình, con cứ mạnh dạn, thành thật nhận lỗi, ông bà và mẹ sẽ chẳng trách con đâu. Nhưng sự dối trá của con làm cho cả nhà buồn đấy! Lần sau đừng như thế nữa nghe chưa, con gái của mẹ!".Em nắm chặt đôi bàn tay chai sần của mẹ và ngước mắt nhìn. Dưới ánh trăng, nụ cười khoan dung của mẹ mới đẹp làm sao! Trái tim em cất lên tiếng gọi thiết tha: "Mẹ! Mẹ kính yêu của con! Con sẽ cố gắng làm theo lời mẹ dạy để trở thành một đứa con ngoan!"

Từ láy : quần quật

Nguyễn Hải Đăng
4 tháng 12 2017 lúc 12:02
Mẹ là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Mẹ mang nặng đẻ đau, cưu mang, chăm sóc em từ khi em còn bé. Mẹ không những là người mẹ mà còn là một người bạn tri kỉ chia sẻ với em mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Mỗi khi gặp chuyện buồn, mẹ chính là người an ủi, vỗ về, động viên em để em có thêm nghị lực bước đi trên con đường chông gai của cuộc sống. Hình ảnh mẹ tần tảo sớm hôm, cha vất vả mưu sinh sẽ luôn ghi dấu ấn trong tâm trí em. Em nguyện hứa sẽ học thật giỏi để không phụ ơn dưỡng dục của đấng sinh thành

Các câu hỏi tương tự
Vương Hàn
Xem chi tiết
Huy Tran
Xem chi tiết
Hinamori Amu
Xem chi tiết
Lan Mỹ Anh
Xem chi tiết
Bùi Anh Thư
Xem chi tiết
Hinamori Amu
Xem chi tiết
Nguyen Phuong Anh
Xem chi tiết
Bùi Anh Thư
Xem chi tiết
Nguyễn Thu Ngà
Xem chi tiết