Mỗi người con khi sinh ra đều được vòng tay ấm áp của mẹ ôm vào lòng, tình yêu của cha che chở.Mỗi khi nhắc về mẹ, chắc hẳn trong lòng mỗi con người chúng ta ko ai là ko khỏi xao xuyến, bồi hồi. Bởi mẹ chính là người đã chăm sóc, nuôi nấng ta khôn lớn từng ngày vượt qua bao gian lao, vất vả, vượt qua tất cả những khó khăn, thử thách của cuộc đời. Vì vậy mà khi viết về mẹ Nguyễn Duy đã viết :“Ta đi trọn kiếp con người Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru” Tình mẹ cao cả và bao la, một thứ tình cảm đẹp đến mãnh liệt.Hai câu thơ có tính hàm súc và sâu lắng trong một bài thơ xúc động viết về mẹ. Vẻ đẹp của hai câu thơ thật chữ tình: thể hiện ở cảm xúc vừa lắng đọng, vừa thiêng liêng ,mang nặng triết lý: mấy lời mẹ ru biểu tượng cho tình cảm yêu thương vô bờ mà mẹ dành cho con. Cách nói đi trọn kiếp cũng không đi hết khẳng định tình mẹ là vô cùng thiêng liêng cao cả và bất tử; là bao la vô tận, không sao có thể đền đáp hết được. ý thơ cũng thể hiện lòng biết ơn sâu sắc.Tình mẫu tử là tình cảm thương yêu, đùm bọc, che chở,…mà người mẹ dành cho con. Tình cảm ấy vừa tự nhiên vừa cao cả nên sẽ đi theo mỗi người suốt cuộc đời. Tình yêu thương của mẹ nuôi dưỡng dạy biết bao nhiêu đứa con trưởng thành. Có lẽ những việc làm và tình cảm mẹ dành cho con không gì có thể sánh bằng. Bởi mẹ chính là người đã chăm sóc nuôi nấng ta từng ngày,vượt qua bao nhiêu gian lao vất vả,vượt qua tất cả những khó khăn thử thách của cuộc đời là người chấp cho ta những đôi cánh uớc mơ để bay đến chân trời hi vọng. Mẹ chính là nơi nương tựa vô cùng vững chãi cho mỗi đứa con sau mỗi lần vấp ngã; là nơi mỗi người con như chúng ta có thể thổ lộ mọi điều thầm kín; là hình ảnh thu nhỏ của những ước mong, những khát khao thanh bình và hạnh phúc; là nguồn động viên; là tình yêu; là cả những day dứt, dằn vặt, trăn trở; là niềm tự hào chính đáng của một con người..
TÌNH MẪU TỬ Trong cuộc đời của mỗi chúng ta người mẹ có vai trò lớn lao và tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất nhưng không phải lúc nào ta cũng ý thức được điều đó.Có đôi khi trong phút chốc chúng ta vô tình quên đi công lao sinh thành dưỡng dục của người mẹ kính yêu , làm những điều tội lỗi khiến mẹ đau lòng.Và nhân vật người con trai trong câu chuyện trên cũng vậy.Do cuộc sống quá khó khăn ,khốn đốn , cảm thấy mệt mỏi khi còn phải nuôi thêm một người mẹ già.Anh con trai đã quyết định mang ***** lên núi thật cao để khỏi phiền phức.Thế nhưng người mẹ lại biết được ý định đó của đứa con , bà sợ con không biết đường xuống núi nên đã rải đậu trên đường đi.Chính việc làm cao cả đó đã thức tỉnh , giác ngộ được sự mê muội của người con trai . Giúp anh hiểu ra được công lao của mẹ đối với đứa con lớn lao đến thế nào . Thật đúng vậy tình yêu thương mẹ dành cho con là vô hạn.Từ thuở còn trứng nước ,mẹ cưu mang con chín tháng mười ngày.Rồi lúc sinh con , mẹ phải một mình vượt cạn với nguy hiểm khôn lường.Tháng ngày ,mẹ chắt chiu dòng sữa nuôi con đến hao gầy thân xác.Con khỏe mẹ vui , con trái gió trở trời , mẹ thức trắng đêm chăm sóc cho con từng miếng ăn , viên thuốc.Bằng lời ru ngọt ngào, mẹ đưa con vào giấc ngủ say nồng giữa những trưa hè oi ả hay những đêm đông lạnh giá.Đứa con lớn dần trong vòng tay ấp ủ của mẹ hiền.Me dìu con những bước đi chập chững đầu tiên.Công lao sinh thành , dưỡng dục của mẹ sánh ngang với sông sâu ,biển rộng.Ấy thế mà người con trong câu chuyện trên lại có thể nhẫn tâm đành lòng vứt ***** như vậy.Lương tâm anh ta có cảm thấy cắn rứt một chút nào không khi đã làm một công việc bất hiếu đến như thế?Chắn chắn lương tâm anh sẽ không một phút nào yên tĩnh.Hình ản h dịu dàng của mẹ sẽ làm tâm hồn anh như bị khổ hình.Có lẽ không riêng gì người con trong câu chuyện trên ,chắc hẳn trong mỗi chúng ta ai cũng đã từng có những hành động nông nổi khiến mẹ đau lòng.Những lúc ta vô tình lạnh nhạt với mẹ , hỗn hào cãi lời mẹ cha ,nói dối ,làm biếng ,…..đã làm mẹ thấy thất vọng , buồn lòng vì chúng ta biết bao.Nhưng tình thương vô hạn của người mẹ sẵn sàng bỏ qua tất cả mọi lỗi lầm mà ta gây ra.Luôn dang rộng vòng tay tha thứ , che chở , ôm trọn ta vào lòng.Vì thế chúng ta phải hiếu thuận với mẹ cha, ngoan ngoãn ,nghe lời .Không được làm những hành động sai trái ,ngông cuồng khiến cha mẹ buồn phiền.Hãy nhớ rằng tình yêu thương , kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả.Thật đáng xấu hổ và nhục nhã thay cho kẻ nào dám chà đạp lên tình yêu thương đó.Nếu đứa con nào vô tình hay cố ý làm tổn thương tình mẫu tử thì không xứng đáng làm người và chắc chắn sẽ phải ân hận suốt đời.Thế nhưng bên cạnh những khía cạnh xấu vẫn còn rất nhiều những người con hiếu thảo , tiếng hiếu động đến trời xanh.Chẳng hạn như bạn Nguyễn Trung Hiếu học sinh lớp 11 trường AMS Hà Nội.Qúa thương mẹ và muốn tiết kiệm tiền bạc cho mẹ , bạn đã quyết định nhịn ăn sáng , giã muối vừng để làm cơm mang đến trường. Hay như ông Sanjay Kumar đã mang chân trần gánh cha mẹ đi dài dằng dặc 216 cây số.Và còn nữa ở đâu đó, vẫn còn rất nhiều những tấm gương hiếu thảo đáng đế ta noi theo và học hỏi. Tóm lại, tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng và quý giá nhất trên đời.Hãy nhớ rằng không ai có thể thay thế được người mẹ đã sinh thành và nuôi dưỡng mình nên người.Dù có lớn khôn , trưởng thành thế nào đi chăng nữa thì đối với mẹ ta vẫn cứ mãi là một đứa con bé bỏng ,cần được mẹ che chở và nâng niu.Bởi thế hãy biết trân trọng những phút giây được ở cạnh mẹ , không được giống anh con trai trong câu chuyện trên , nhất định phải làm cho mẹ luôn cảm thấy hạnh phúc ,hãnh diện ,tự hào về ta.Đó chính là những bổn phận cần phải có của đạo làm con. Ta đi trọn kiếp con người Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào” …Vâng, từ xưa đến nay mỗi khi nhắc đến hình tượng người mẹ, họ luôn nghĩ đến một tình cảm thật bao la, chân thành và ấm áp chứa chan bao tình yêu. Thật cao quý và may mắn biết bao đối với những ai còn mẹ.Lòng mẹ, cũng chính là tình mẫu tử. Đó là một thứ thiêng liêng, quý giá xuất phát từ tâm hồn long lanh như pha lê, dịu ngọt như dòng suối của mẹ dành cho đứa con thân yêu của mình. “Mẫu” là mẹ, “tử“ là con. Hai từ này hầu như chưa bao giờ xa cách, ví như cho dù họ có cách xa bao lâu, bao xa thì tâm hồn của mẹ và con luôn hòa quyện vào nhau.Khi con còn bé thơ, từ lúc vừa chào đời đã được bàn tay của mẹ dỗ dành, nâng niu. Một chút lớn nữa, mẹ cũng là người đỡ từng bước đi đầu tiên. Khi đi học, cũng có những lúc con ham chơi khiến mẹ buồn lòng nhưng bà vẫn không bao giờ buồn hay hờn trách con, luôn chỉ bảo cho con thứ gì đúng, thứ gì sai. Tất cả những đều đấy đã đều chứng minh được thế nào là tình mẹ. Và con cũng đã đáp lại tình cảm ấy bằng sự thành công, sự hiếu thảo mà mỗi người đều có thể đạt được bằng chính sự nỗ lực của mình. Nhưng tình con dành cho mẹ không bao giờ bằng tình mẹ dành cho con. Đó cho ta thấy sự tuyệt diệu về đức hy sinh của người “mẫu”, người mẹ mà ta không thể lý giải được.Không thể không nói đến một số trưởng hợp ngoại lệ. Cũng đã có nhiều người mẹ nhẫn tâm vứt bỏ đi cốt nhục, những đứa con ruột thit của mình không lý do. Tôi không thể hiểu được tại sao lại có người như thế. Những việc như vậy có đã để bị xã hội chê trách không? Hay sâu trong tâm hồn của họ đang nghĩ những gì, có ăn năn hối hận không? Chúng chỉ là những đứa trẻ thơ cần tình thương ấm áp, dịu ngọt của mẹ thôi mà…. Họ đã vô tình làm vấy bẩn sự thiêng liêng cao quý của ba chữ vàng “tình mẫu tử“ mà chúng ta hằng nghĩ đến và yêu quý nó.Mẹ dành tình cảm cao qúy, đầy sự huy sinh khắc khổ đó cho con thì con cũng phải đáp lại bằng những thứ thiêng như gần như thế. Mẹ không bao giờ đòi hỏi nhiều ở con, luôn mong con thành đạt, hạnh phúc thì đó cũng chính là niềm vui của mẹ. Và đồng thời con cũng là niềm tin, là hy vọng, hoài bão của mẹ. Tất cả những gì tốt nhất cũng đều dành cho con. Những ai đang còn mẹ thì hãy biết quý trọng và giữ gìn nó. Có những thứ khi đã qua rồi thì không bao giờ lấu lại được. Tình cảm của mẹ như ánh sáng trên cao, bóng mát trên cao, như dòng sữa ngọt ngào. Cuộc đời thật công bằng biết bao khi đã cho cho mỗi người chúng ta thứ gọi là “tình mẫu tử“….