tham khảo:
Khổ thơ cuối trong bài Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh đã để lại những ấn tượng sâu đậm trong ta. Đó là những tình cảm sâu đậm trong cháu về bóng hình bà, về ổ trứng hồng tuổi thơ. Kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp vô cùng trong kí ức người cháu. ĐIệp từ "vì" trong câu thơ đã khẳng định sự gắn kết, niềm yêu trong cháu. Một loạt hình ảnh liệt kê trong bài "xóm làng, bà, tiếng gà" giúp ta hiểu hơn về những kí ức đẹp tươi trong cháu. Sự hi sinh trong cháu là hi sinh của những nghĩa tình. Giọng điệu thơ chứa chan tình cảm và thiết tha vô cùng. Kết thúc bài thơ cũng là hình ảnh "ổ trứng hồng" cùng "tiếng gà" ẩn chứa bao ân tình. Nhưng có lẽ ấm êm hơn cả trong muôn ngàn lí do ở cháu là vì bà, vì kỉ niệm tuổi thơ. Người bà và hình ảnh tuổi thơ đã trở thành nguồn động lực lớn lao giúp cháu vươn lên, mạnh mẽ trong cuộc chiến đấu dẫu gian khổ nhưng nghĩa tình.
Em tham khảo:
Tác giả đã điệp từ “vì” để nhấn mạnh nguyên nhân khiến người chiến sĩ ra đi chiến đấu. Không phải bắt nguồn từ những nguyên nhân to lớn nào khác mà chính là vì bà, nơi quê hương thân thuộc có tiếng gà cục tác, ổ trứng hồng tuổi thơ.
Âm thanh tiếng gà trưa bình dị mà thiêng liêng được lặp lại bốn lần xuyên suốt trong bài thơ như nhắc nhở, lay gọi bao tình cảm đẹp. Ta có thể thấy được tình cảm gia đình làm sâu sắc thêm tình yêu quê hương đất nước rộng lớn của người chiến sĩ. Một tình bà cháu đẹp đẽ, nồng hậu và ấm áp!
Tiếng gà trưa không chỉ là âm thanh quen thuộc từ đời sống của mỗi làng quê mà còn là âm vang của kỉ niệm, những hồi ức đẹp. Hình ảnh người bà trong bài thơ khiến cảm xúc trong người tôi dâng trào, nhớ tới người bà đã khuất của mình. “Tiếng gà trưa thực là một bài thơ hay!”