Bố tôi đã quen với việc đi bộ gần chục năm nay .Sáng nào cũng vậy dù bận rộn đến đâu ,bố cũng dành hàng tiếng để đi công viên với những người hàng xóm . Bố nói:Đi bộ rất có ích cho sức khỏe . Nếu con đi bộ trong công viên hay ở những đoạn đường có cây xanh con sẽ cảm thấy đầu óc dần bắt nhịp được với cuộc sống của 1 ngày . Khi ấy những dây thần kinh nhạy cảm ở 10 đầu ngón chân được tác động làm tim có bóp mạnh đẩy máu nhiều hơn lên não làm cho người ta minh mẫn khác thường . Nếu còn đi bộ thể thao , cơ thể còn được tác động nhiều hơn thế . Sự vận động liên tục làm cơ thể nóng lên kích thích quá trình thải bã . Cơ thể con lúc ấy sẽ làm nốt công việc xả những khí độc còn sót lại từ hôm qua.Nhờ thế mà còn sẽ có 1 tinh thần sảng khoái để làm việc hiệu quả trong suốt cả ngày . Đi bộ đặc biệt tốt đối với những người vừa mới bình phục chấn thương . Nó giúp phục hồi đôi chân bị gãy , giúp đầu óc, đôi tay hay bất cứ bộ phận nào trên cơ thể tìm lại được cảm giác bình thường sau nhiều ngày nằm liệt trên giường bệnh . Thế đấy con ạ !Ngoài những điều tốt đẹp mà đi bộ đem lại cho sức khỏe ,ta còn tìm thấy được nhiều lợi ích khác . Đi bộ giúp con mở rộng tầm hiểu biết , giúp con tránh được căng thảng và mết mỏi lúc tắc đường hay có khi đơn giản , đi bộ giúp sống thân ái với bạn bè
Từ lâu các nhà khoa học dã biết được tác động hửu ích của việc đi bộ đối với sức khoẻ. Đi bộ làm giảm nguy cơ các loại bệnh tiểu đường type 2, áp huyết cao, nhồi máu cơ tim, đột quỵ.
Ngày nay, những thí nghiệm mới nhất lại cho thấy đi bộ còn mang lại lợi ích trong việc tăng cường hệ miễn dịch, cải thiện các chứng rối loạn sinh dục và gia tăng trí lực.
Lối sống tĩnh tại và nhiều áp lực tâm lý của thời đại công nghiệp đã làm gia tăng nhanh tỷ lệ các loại bệnh liên quan đến hội chứng chuyển hoá như béo phì, xơ vữa động mạch, áp huyết cao, tiểu đường.
Trong những nổ lực để ngăn chận tình trạng nầy, đi bộ là một biện pháp đơn giản, không tốn kém đã được nhiều nhà khoa học quan tâm. Trong một loạt bài viết về những ích lợi của sự đi bộ, bà Wendy Bumgardener, một nhà khoa học người Mỹ chuyên nghiên cứu về lãnh vực nầy, đã dùng một đề tài khá hay “Đi bộ hay là chết, hình thức vận động ở tuổi trung niên để ngăn chận nguy cơ tử vong.” Bà Bumgardner cho rằng đi bộ với bước đi từ trung bình đến nhanh, từ 30 đến 60 phút mỗi ngày đủ đốt cháy mỡ và gia tăng mức độ chuyển hoá sẽ làm giảm đáng kể nguy cơ những bệnh tim mạch, ung thư vú, ung thư ruột già, tiểu đường và đột quỵ.
Từ lâu các nhà khoa học dã biết được tác động hửu ích của việc đi bộ đối với sức khoẻ. Đi bộ làm giảm nguy cơ các loại bệnh tiểu đường type 2, áp huyết cao, nhồi máu cơ tim, đột quỵ.
Ngày nay, những thí nghiệm mới nhất lại cho thấy đi bộ còn mang lại lợi ích trong việc tăng cường hệ miễn dịch, cải thiện các chứng rối loạn sinh dục và gia tăng trí lực.
Lối sống tĩnh tại và nhiều áp lực tâm lý của thời đại công nghiệp đã làm gia tăng nhanh tỷ lệ các loại bệnh liên quan đến hội chứng chuyển hoá như béo phì, xơ vữa động mạch, áp huyết cao, tiểu đường.
Trong những nổ lực để ngăn chận tình trạng nầy, đi bộ là một biện pháp đơn giản, không tốn kém đã được nhiều nhà khoa học quan tâm. Trong một loạt bài viết về những ích lợi của sự đi bộ, bà Wendy Bumgardener, một nhà khoa học người Mỹ chuyên nghiên cứu về lãnh vực nầy, đã dùng một đề tài khá hay “Đi bộ hay là chết, hình thức vận động ở tuổi trung niên để ngăn chận nguy cơ tử vong.” Bà Bumgardner cho rằng đi bộ với bước đi từ trung bình đến nhanh, từ 30 đến 60 phút mỗi ngày đủ đốt cháy mỡ và gia tăng mức độ chuyển hoá sẽ làm giảm đáng kể nguy cơ những bệnh tim mạch, ung thư vú, ung thư ruột già, tiểu đường và đột quỵ.