Đối với em ,cứ nhắc đến quê hương là lòng em lại dâng trào biết bao niềm tự hào. Quê hương em là nơi chôn rau cắt rốn ,là nơi đã nuôi nấng em thành người. Nơi đây đã ghi lại bao kỷ niệm ngọt ngào ,vui buồn của tuổi thơ em. đó là những ngày em được sống bên bố mẹ được bố mẹ yêu thương. Ngày nắng chói chang mẹ vừa quạt vừa ru em ngủ. Mùa đông lạnh già bố ủ ấm cho em bằng tình yêu thương của người. Quê hương cũng là nơi cho em những người bạn hiền ,bạn tốt. Những người bạn cùng em học tập. cùng em chăn trâu cắt cỏ trên bờ đê. Những người bạn đã cùng em sẻ chia bao nỗi buồn vui. Em còn nhớ những thầy cô đã dạy dỗ em. Nhưng lời giảng ,những nét bút ,tiềng nói ,đã khắc sâu trong trái tim em. Làm sao em có thể quên được những con người đáng yêu đáng quý ở nơi yêu dấu của mình ? Quê hương còn cho em những hàng cây xanh mướt ,những bãi nương dâu ,màu xanh tươi của đồng lúa. Chao ôi! biết ơn và tự hào biết mấy quê hương yêu dấu của em.
quê hương đối với tôi thật to lớn,cao cả biết mây.NHưng đối với quê hương tôi chỉ như một đứa con nhỏ bé,cần sự chăm sóc, bảo vệ. Tôi được sinh ra và lớn lên và có lẽ rằng sau này khi mất đi tôi vẫn luôn gắn bó với quê hương này. Nhớ mãi những buổi chiều ngày thu mát mẻ, tôi lại thẻ diều trên cánh đồng quê hương hay những ngày hè nóng bức lũ trẻ con chúng tôi lại rủ nhau tắm trong dòng nước mát lạnh, hiền hòa nơi dòng sông yêu thương. Quê hương gắn bó với tuổi thơ của con mỗi con người. Dù người già hay người trẻ, dù có ở gần hay đi xa thì chắc hẳn ai cumngx có một tình yêu thương tha thiết và lòng tự hào về quê hương của mình