* Chính sách đối ngoại:
- Ở châu Mĩ, Mĩ muốn độc chiếm khu vực Mĩ Latinh, biến đây thành sân sau của Mĩ:
+ Loại bỏ ảnh hưởng của các nước phương Tây đối với khu vực này, đưa ra học thuyết “Châu Mĩ của người châu Mĩ”, năm 1889 thành lập tổ chức Liên Mĩ (Liên minh dân tộc các nước cộng hòa châu Mĩ), gây chiến tranh với Tây Ban Nha chiếm Haoai, Cuba, Pu-éc-tô-ri-cô…
+ Đầu thế kỉ 20, Mĩ áp dụng chính sách “Cái gậy lớn” (Sức mạnh quân sự) và “Ngoại giao đồng đô la” (Sức mạnh kinh tế) để biến các quốc gia độc lập trẻ tuổi ở Mĩ Latinh thành các nước lệ thuộc Mĩ như Pa-na-ma, Ni-ca-ra-goa, Hai-i-ti …
- Ở châu Á, Mĩ tìm cách bành trướng thế lực ra khu vực châu Á – Thái Bình Dương. Mĩ đề ra chính sách “mở cửa” để xâm nhập vào Trung Quốc; buộc chính quyền Mạc phủ (Nhật Bản) kí kết điều ước bất bình đẳng, chiếm Phi-lip-pin…
* Nhận xét: - Chính sách đối ngoại Mĩ phản ánh tham vọng bành trướng xâm lược thuộc địa của CNĐQ nói chung và của Mĩ nói riêng.
- Trọng tâm của chính sách đối ngoại Mĩ lúc này chủ yếu vẫn tập trung ở khu vực Mĩ Latinh.
- Chính sách đối ngoại Mĩ có điểm khác với các nước ĐQCN khác, đó là Mĩ không chỉ đơn thuần dựa trên sức mạnh quân sự mà còn dùng sức mạnh kinh tế để đạt mục tiêu biến các quốc gia độc lập (Mĩ Latinh) từ lệ thuộc kinh tế thành lệ thuộc về chính trị.