Ôn tập mỹ thuật 8

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Tớ thích cậu

tập 8 nek :) yeu

Qua ngày thứ hai, Khoa nghĩ ra được một kế. Khoa lại gần thằng nhãi mặt mụn ngồi cạnh nhỏ Trang trong lớp, gạ: - Mày đối chỗ với tao đi, Bông!

- Đổi chỗ là sao?

- Là mày lên ngồi chỗ tao, tao xuống ngồi chỗ mày. Tao bị cận thị, muốn xuống bàn dưới ngồi nhìn bảng cho rõ. Chỗ nằy rõ ràng Khoa phịa. Những đứa bị cận thị càng ngồi xa càng không thấy chữ trên bảng. Nhưng thằng Bông không để ý. Nó thờ ơ buột miệng:

- Vậy hả?

- Ờ.

- Khoa gật đầu, thấp thổm mừng thầm

- Ngày mai bắt đầu đổi ha!

- Tao thích ngồi bàn dưới hơn.

- Bông bất ngờ từ chối

- Ngồi bàn dưới khỏi sợ thầy Tám kêu lên bảng.

Gặp phải thằng học hành dốt đặc cán mai rồi! Khoa chán nản nhủ bụng, cảm thấy hy vọng cận kề người đẹp sắp tiêu tan.

- Thôi được

- Bông chợt nói. Y như người chết đuối vớ được phao, mắt Khoa sáng trưng:

- Mày đổi ý rồi hả?

- Ờ.

- Bông nhếch môi, ranh mãnh

- Nhưng với một điều kiện:

- Điều kiện gì?

- Sáng mai mày mua cho tao một ổ bánh mì thịt. Đề nghị trắng trợn cua Bông khiến Khoa tức muốn nổ đom đóm mắt. Khoa rất muốn đá thằng này vuột cái nhưng nó cố kềm lại, một phần vì Bông to con hơn Khoa, phần khác Khoa không muốn kế hoạch mà nó hoài công sắp xếp bị đổ bể.

- Vậy cùng được. Khoa gượng gạo gật đầu, bụng chỉ mong thằng Bông tối nay trúng gió nằm bẹp một đống cho rồi.

Như vậy thì Khoa vẫn được xuống ngồi cạnh nhỏ Trang mà khỏi phái tốn một ổ bánh mì. Sáng hôm sau, Khoa dậy từ tờ mờ sáng, đau khổ vét hết tài sản dành dụm được, co giò chạy lên tiệm bánh mì bà Ký trên đường quốc lộ.

Cầm ổ bánh mì trên tay, Khoa vừa thèm vừa tức, Khoa chả bao giờ được điểm tâm bằng bánh mì. Bánh mì thịt là thứ xa hoa, thỉnh thoảng Khoa mới được dì Liên mua cho một ố, thường là vào một dịp đặc biệt nào đó. Buổi sáng, Khoa toàn cơm chiên với nước mắm. Săm soi ổ bánh mì một hồi, càng nhìn càng thấy ổ bánh hấp dẫn quá, Khoa nuốt nước bọt liên tục.

Cuối cùng, không nhịn được, Khoa mở hé ổ bánh mì, nhón một lát chả cho vào miệng, chóp chép nhai. Khi Khoa chạy tới lớp, Bông đã đứng đợi ngay cổng. Nó đón lấy ố bánh mì trên tay Khoa, đưa lên miệng cắn một phát, chẳng mảy may nghi ngờ. Khoa nhìn thằng này ngốn ngấu ố bánh bằng ánh mắt thèm thuồng và bực bội:

- Vậy lát vô lớp, tao xuống ngồi chỗ mày nha?

- Ờ

- Bông nhồm nhoàm đáp. Nhưng số Khoa là số con rệp. Bữa đó Khoa tốn một ổ bánh mà chẳng được tích sự gì.

Thầy Tám vô lớp, đáo mắt một vòng, phát hiện thằng Bông từ bàn năm đã tót lên bàn hai. Thầy chí tay vô người Bông, trừng mắt:

- Trò Bông sao lại lên trên này! Bông đứng dậy, quay đầu nhìn xuống chỗ Khoa ngồi:

- Thưa thầy, em và bạn Khoa đối chỗ cho nhau ạ. Thầy Tám quét mắt về phía Khoa:

- Trò Khoa đứng lên. Khoa rụt rè đứng lên, mặt lộ vẻ hoang mang. Thầy khoát tay: - Hai trò về lại chỗ cũ đi! Cao ngồi sau, thấp ngồi trước, tôi đã sắp xếp rồi, các trò không được tự tiện đổi chỗ! Rốt cuộc, Khoa mới đặt mông ngồi xuống cạnh nhỏ Trang, chưa nói được tiếng nào, đã phải ôm tệp lủi thủi quay về chỗ cũ. Lúc thằng Bông ôm tập bước ra khỏi bàn, Khoa lấy vai huých vai thằng này, rít khê: - Thầy không cho đổi chỗ, sáng mai mày phải mua trả lại ổ bánh mì cho tao đó!

- Trả cái cùi chỏ tao đây nè!

- Bông không vừa, gầm gừ vặc lại.

Hai đứa đi ngang qua nhau, hằm hè nhìn nhau - giống hệt hai con sói con. Nếu không có thầy Tám đứng trên bảng nhìn xuống, thế nào cũng xảy ra đánh nhau.

Sau đó mười phút thì xảy ra đánh nhau thật. A, không phải là đánh nhau. Vì chỉ có một bên đánh còn bên kia bị đánh. Bên đánh là thầy Tám, còn bên bị đánh là chàng Khoa xui xẻo của chúng ta.

Chắng qua do Khoa buồn quá. Không được ngồi cạnh nhỏ Trang, đời Khoa coi như toi. Toi ổ bánh mì thịt. Toi luôn sáu trăm ngàn học phí. Quan trọng là toi luôn kế hoạch lãng mạn của Khoa. Vừa buồn vừa chán, chẳng biết làm gì, học chẳng có gì đế học, Khoa lấy bút ra vẽ bậy vào tập để giải khuây.

Khoa vẽ một người đàn ông. Vẽ thế thôi chứ Khoa chẳng có chủ đích vẽ ai. Khoa vẽ mặt người, thêm khúc mình, rồi thêm tay thêm chân. Tay và chân dài loằng ngoằng trông rất gớm ghiếc. Ngắm bức tranh một lúc, Khoa loay hoay vẽ thêm râu.

hay lắm nha

Ánh Nắng Ban Mai
15 tháng 10 2017 lúc 17:35

Hay lắmyeuyeuyeu

người kì lạ
15 tháng 10 2017 lúc 22:29

mik cx đg đọc truyện này nè , mấy tập nữa các bn sẽ đc chiêm ngưỡng Hiệp Sĩ Rừng Xanh Mừng nói chuyện với nhỏ Đào như thế nào :))

Kiriya Aoi
15 tháng 10 2017 lúc 20:45

Hay wá à...Chừng nào ms có tập tiếp theo z ?


Các câu hỏi tương tự
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Carrot Milk Soup
Xem chi tiết
Hãy mãi mãi là bạn tôi !...
Xem chi tiết
Học 24h
Xem chi tiết