Hướng dẫn soạn bài Ông đồ - Vũ Đình Liên

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Bảo Lê Huỳnh Quốc

Sự đối lập gợi cho người đọc cảm xúc gì về nhân vật ông đồ và tâm tư của nhà thơ?

Học nữa học mãi cố gắng...
29 tháng 12 2017 lúc 19:33

+ Bài thơ có một kết cấu tương phản độc đáo: cùng diễn tả hình ảnh ông đồ vào thời điểm mùa xuân, ngồi viết thuê bên hè phố nhưng đã thể hiện hai cảnh tượng đối lập - hình ảnh ông đồ thời vàng son và hình ảnh ông đồ thời tàn lụi. Kết cấu tương phản này thể hiện sâu sắc tình cảnh đáng thương của ông đồ. Qua đó, nhà thơ thể hiện tâm tư của chính mình về thời thế và con người.

Đạt Trần
6 tháng 1 2018 lúc 16:54

Bằng hi vọng mong manh còn lại, chút gắng gỏi vì miếng cơm manh áo,ông đồ vẫn kiên nhẫn ngồi đợi. Nhưng đáp lại sự đợi chờ vô vọng đó là những dáng tấp nập qua lại của mọi người, hờ hững, quên đi sự hiện diện của ông. Giữa cái ồn ào, náo động xung quanh là bóng dáng cô độc của ông đồ. Sự đối lập giữa ông đồ và cuộc sống tất bật khiến nhà thơ ngậm ngùi thương cảm. Giữa không gian đông người ấy, ông đồ vẫn ngồi, bóng dáng trầm tư có khác chăng Nguyễn Khuyến trước kia “tựa gối ôm cần lâu chẳng được”. Từng đợt lá vàng rơi xuống đường, rơi trên giấy cùng ánh mắt thẫn thờ như ngơ ngác trông ra màn mưa bụi mịt mờ thật ám ảnh, khiến cho con người dâng lên bao nỗi xót xa, đánh động vào lương tri của mỗi người. Không gian hoang vắng đến thê lương. Bất chợt tôi lại nghĩ đến câu thơ của Yến Lan trong Bến My Lăng: “Trăng thì đầy rơi vàng trên mặt sách”. “Lá vàng rơi trên giấy” cũng gợi ra cái không gian thấm đẫm nỗi buồn. “lá vàng rơi”, cũng như số phận hẩm hiu của ông đồ đã đến hồi kết thúc:

Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?

Thực sự đến giờ bài thơ “chứa đựng cả một hệ vấn đề: bi kịch của sự gặp gỡ Đông và Tây, sự suy vong và cáo chung của một thời đại, sự biến mất vĩnh viễn của một lớp người”. Vòng tuần hoàn của đất trời vẫn tiếp tục, nhưng bóng dáng của ônd đồ không còn nữa. Cảnh đấy, còn người ở đâu? Hoa đào kia như một biểu tượng của dòng thời gian, của tạo hoá. Cái còn, cái mất ám ảnh trong tâm trí mọi người. Ở đó là một niềm nhớ thương vời vợi:

Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?

Khi bóng dáng ông đồ không còn, liệu nét chữ – “hồn” của ông – còn chăng? Những tinh hoa của giá trị tinh thần đã hoàn toàn mất hẳn? “Những người muôn năm cũ” là ông đồ, là người thuê viết hay chính là thế hệ của lớp người mới trong đó có chính nhà thơ? Dẫu là ai, câu thơ vẫn gợi lên một niềm ray rứt, ngậm ngùi. Mạch đồng cảm của người xưa và người nay được nối liền: Sự chán ngán cùng cực của ông đồ và nỗi lòng ân hận, tiếc nuối của lớp hậu sinh đã vô tình lãng quên thế hệ cha ông.

Nguyet My
12 tháng 1 2018 lúc 19:05

trong bài thơ ông đồ, nhà thơ đã sử dụng phép đối: "năm nay hoa đào nở/ lại thấy ông già" ,và "năm nay đào lại nở/không thấy ông đồ xưa"...hai câu đầu và khổ thơ tiếp theo nói về thời thịnh vượng của ông đồ, lúc đó ông đồ được người đời trọng vọng, kính ngưỡng. nhưng đến những khổ sau lại là sự lụi tàn của ông đồ, thông báo về sự vĩnh viễn vắng bóng của ông đồ trong c/s náo đương thời, mặc dù tết lại đến, hoa đào lại nở, thiên nhiên vẫn như vậy tồn tại, vẫn như vậy xinh đẹp. phép đối kết hợp với các ngôn ngữ bình dị, có tính khái quát cao càng làm người đọc thêm hiểu về tâm trạng của tác giả. các phép đối trong bài thơ thể hiện tâm trạng bâng khuâng, ngậm ngùi của tác giả. tác giả tự vấn như mmootj lời than thở: "nhũng người muôn năm cũ/ hồn ở đâu bh", câu hỏi tu từ ấy thể hiện niềm thương cảm trước một lớp người đang tàn tạ, hồn họ đi đâu? hồn họ đã đi vào dĩ vãng, họ là"cái di tích tiều tuỵ đáng thương của một thời tàn". tác giả tiếc nuối cái cảnh cụ ngườ xưa, tiếc nhớ cũng nhớ nhung da diết một giá trị văn hoá cổ truyền đã mất.


Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Mai Hạnh
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Bình Yên
Xem chi tiết
Musion Vera
Xem chi tiết
Hàn Thất Lục
Xem chi tiết
Sách Giáo Khoa
Xem chi tiết
Dũng Ko Quen
Xem chi tiết
Đinh Cẩm Tú
Xem chi tiết
Hoàng Lê
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Kim Dung
Xem chi tiết