Truyện "Cô bé bán diêm" của Hans Christian Andersen là một câu chuyện ngắn nổi tiếng, nói về một cô bé nghèo đang bán diêm trong đêm giá lạnh. Truyện mang một thông điệp sâu sắc về tình người và lòng nhân ái. Phân tích truyện, ta có thể nhận thấy các yếu tố sau:
1. Tình người và lòng nhân ái: Truyện tập trung vào cuộc sống khó khăn của cô bé bán diêm và cách mà xã hội lạnh lùng đối xử với cô. Cô bé không chỉ bị bỏ rơi và bị bỏ quên trong cái lạnh giá của đêm đông, mà còn bị người khác coi thường và không chú ý đến. Tuy nhiên, trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời, cô bé gặp một hình ảnh của bà mình và được bà đưa đi với mình. Điều này cho thấy tình người và lòng nhân ái có thể tồn tại ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn nhất
.2. Sự bất công xã hội: Truyện cho thấy sự bất công xã hội khi cô bé bán diêm không nhận được sự quan tâm và giúp đỡ từ những người đi qua. Ngược lại, họ chỉ coi cô bé như một cản trở và không đáng để dừng lại. Điều này thể hiện sự thờ ơ và vô tâm của xã hội đối với những người nghèo khó.
3. Hy vọng và tưởng tượng: Truyện cũng nhấn mạnh vai trò của hy vọng và tưởng tượng trong cuộc sống. Dù cô bé bị bỏ rơi và chịu đựng sự lạnh lẽo của đêm đông, cô vẫn có thể tưởng tượng và mơ ước về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Điều này thể hiện sức mạnh của tâm hồn và khả năng vượt qua khó khăn.
Tóm lại, truyện "Cô bé bán diêm" của Hans Christian Andersen là một câu chuyện đầy ý nghĩa về tình người, lòng nhân ái và sự bất công xã hội. Nó nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của sự tử tế và hy vọng trong cuộc sống.