- Nhất cao là núi Ba Vì
Thứ ba Tam Đảo, thứ nhì Độc Tôn.
- Sông Lô một dải trong ngần
Thảnh thơi ta rũ bụi trần cũng nên
- Nhất Tam Đái, nhì Khoái Châu
Nam Chân, bắc Dũng, đông Kỳ, tây Lạc
- Nước Thanh Lanh, ma kẽm Dõm
Nước Thanh Lanh, ma Ngọc Bội
-Mang Cả trông sang
Mang Con thài mại
Đứng lại mà trông
Chín đời quận công
Mười đời tiến sĩ
Quê tôi mang tiếng quê nghèo
Mà trăm chuyện kể ra đều bằng thơ
Chuyện sen theo mẹ lên chùa
Dân làng đi cấy suốt mùa sáng trăng
Con gà biết nhớ lá chanh
Chuồn chuồn cao thấp mà thành nắng mưa
Yêu nhau mấy núi cũng vừa
Miếng gừng hạt muối thành bùa thủy chung
Mẹ tôi quen ruộng quen đồng
Ru con là nói thật lòng ước mơ…
Lời ru từ buổi ấu thơ
Che con hết cả nắng mưa, đói nghèo
Tôi chìm trong suối ca dao
Từng dòng lục bát giọt nào cũng thơm
Bây giờ dẫu mẹ chẳng còn
Tôi tìm bóng mẹ trong hồn ca dao…
-Rau một lá, cá một khúc.
-Nhà đổ còn xà, cậu già còn cháu.
-Cha thế nào, chú hao hao thế ấy.
-Nói không nghe, đe không được.
-Đất một trái chung, chim cùng tổ đẻ, con người một mẹ, một cha.
-Ruột một bụng, tóc một đầu, lươn một bàu, diều một gió..
-Người đau bệnh nằm liệt, công việc người khỏe lo, thói đời ăn no tức bụng.
-Ruộng nhuyễn gạo thơm ngon, ruộng sinh bùn thuần thục, trâu nuôi lâu béo tốt, người
Con cò lặn lội bờ sôngGánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ nonNàng về nuôi cái cùng conĐể anh đi trẩy nước non Cao Bằng
Bắc Cạn có suối đãi vàngCó hồ Ba Bể có nàng áo xanh.
Ai lên làng Quỷnh hái chè,Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi!
Muốn ăn cơm trắng cá mè,Thì lên làng Quỷnh hái chè với anh.Muốn ăn cơm trắng cá rô,Thì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh!
Hà Nội ba mươi sáu phố phườngHàng Gai, hàng Đường, hàng Muối trắng tinh.Từ ngày ta phải lòng mìnhBác mẹ đi rình đã mấy mươi phen.Làm quen chẳng được nên quenLàm bạn mất bạn ai đền công cho
Đường vô xứ Nghệ quanh quanhĐường ra Hà Nội như tranh vẽ rồng
Ai về Hà nội ngược nước Hồng HàBuồm giong ba ngọn vui đà nên vuiĐường về xứ Lạng mù xa..Có về Hà nội với ta thì vềTrên trời có đám mây xanh,Ở giữa mây trắng, chung quanh mây vàng,
Ai đi trẩy hội chùa HươngLàm ơn gặp khách thập phương hỏi giùmMớ rau sắng, quả mơ nonMơ chua sắng ngọt, biết còn thương chăng?
Ngày xuân cái én xôn xaoCon công cái bán ra vào chùa Hương.Chim đón lối, vượn đưa đườngNam mô đức Phật bốn phương chùa này.
Sản vậtRa đi anh nhớ Nghệ An,Nhớ Thanh Chương ngon nhút, nhớ Nam đàn thơm tương.
"Yến sào Vinh SơnCửu khổng cửa RònNam sâm Bố TrạchCua gạch Quảng KhêSò nghêu quán Hàn...Rượu dâu Thuận Lý..."
Ước gì anh lấy được nàng,Để anh mua gạch Bát Tràng về xây.Xây dọc rồi lại xây ngang,Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.Đừng thủy thì tiện thuyền bèĐường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang
Con cò lặn lội bờ sôngGánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ nonNàng về nuôi cái cùng conĐể anh đi trẩy nước non Cao Bằng
Bắc Cạn có suối đãi vàngCó hồ Ba Bể có nàng áo xanh.
Ai lên làng Quỷnh hái chè,Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi!
Muốn ăn cơm trắng cá mè,Thì lên làng Quỷnh hái chè với anh.Muốn ăn cơm trắng cá rô,Thì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh!
Hà Nội ba mươi sáu phố phườngHàng Gai, hàng Đường, hàng Muối trắng tinh.Từ ngày ta phải lòng mìnhBác mẹ đi rình đã mấy mươi phen.Làm quen chẳng được nên quenLàm bạn mất bạn ai đền công cho
Đường vô xứ Nghệ quanh quanhĐường ra Hà Nội như tranh vẽ rồng
Ai về Hà nội ngược nước Hồng HàBuồm giong ba ngọn vui đà nên vuiĐường về xứ Lạng mù xa..Có về Hà nội với ta thì vềTrên trời có đám mây xanh,Ở giữa mây trắng, chung quanh mây vàng,
Ai đi trẩy hội chùa HươngLàm ơn gặp khách thập phương hỏi giùmMớ rau sắng, quả mơ nonMơ chua sắng ngọt, biết còn thương chăng?
Ngày xuân cái én xôn xaoCon công cái bán ra vào chùa Hương.Chim đón lối, vượn đưa đườngNam mô đức Phật bốn phương chùa này.
Sản vậtRa đi anh nhớ Nghệ An,Nhớ Thanh Chương ngon nhút, nhớ Nam đàn thơm tương.
"Yến sào Vinh SơnCửu khổng cửa RònNam sâm Bố TrạchCua gạch Quảng KhêSò nghêu quán Hàn...Rượu dâu Thuận Lý..."
Ước gì anh lấy được nàng,Để anh mua gạch Bát Tràng về xây.Xây dọc rồi lại xây ngang,Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.Đừng thủy thì tiện thuyền bèĐường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang