Thế giới kỳ diệu ấy là thầy cô, là bạn bè, là nguồn kiến thức vô tận, thế giới của lẽ phải, tình thầy trò và bn bè
the goi ki dieu la the gioi cua anh sang tri thuc, the gioi cua tinh ban be, inh thay tro cao dep, thuy chung la the gioi cua dieu hay le phai cua tinh thuong dao li lam nguoi: the gioi cua niem tin hi vong, the gioi cua nhung uoc mo bay bong. Đây là bài cô giáo đã dạy cho mình đó.
Trường học là một thế giới diệu kỳ, là nơi thắp sáng những ước mơ, cũng là nơi nuôi dưỡng nó. Bước qua cánh cổng trường là chúng ta bước vào thế giới tri thức với vô vàn những điều mới lạ và kì thú. Người mẹ trong “Cổng trường mở ra” của nhà văn Lý Lan đã nói với con một câu triết lí đầy cảm xúc: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con. Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”.
Sự kì diệu ở đây không phải là một phép nhiệm màu nào đó của bà Tiên hay ông Bụt. Không phải là thứ đặc biệt mà trần gian không có. Không phải là thứ biến hóa từ vật này sang vật khác. Mà đó là tất cả những thứ mà mỗi con người cần khám phá, vượt qua.
Ở nơi gọi là diệu kì ấy có cả niềm vui thất bại, có cả những điều bất ngờ xảy ra. Và đặc biệt hơn, ở đây rèn luyện cách cảm nhận niềm vui, cảm nhận sự thăng hoa của cuộc đời. Cũng là nơi cho ta biết cách chấp nhận sự thất bại cho dù thất bại làm cho tình thần hoảng loạn, thiếu tự tin. Giúp chúng ta đứng dậy sau khi ngã.
Trong thế giới kì diệu ấy, chúng ta có cả một kho tàng kiến thức nhân loại. Ta có thế biết về nguồn gốc của loài người, biết về những đức hi sinh cao cả đã đổi lại cuộc sống thanh bình cho ta ngày hôm nay. Nó cũng giúp ta hiểu được những điều bí ẩn của thế giới tự nhiên, cho ta những đáp án cho các câu hỏi “vì sao”.
Nơi kì diệu đó có thể bồi dưỡng tâm tư tình cảm của chúng ta. Nơi đó cho ta một màu xanh hi vọng mỗi khi ta buồn hay chán nản. Cho ta một niềm tin tuyệt đối vào bản thân để ta không cảm thấy xấu hổ hay tự ti về mình. Nó cũng khuyên ta nên đón nhận những điều tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng, rũ bỏ những u buồn những xấu xa ra khỏi tâm hồn. Rồi ta biết cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Ta cũng hiểu được câu nói “Cuộc sống là luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu”
Và đặc biệt , thế giới kì diệu ấy cho ta những người cha người mẹ dạy dỗ, yêu thương ta, những người bạn luôn sẻ chia vui buồn. Trong lá thư “Xin thầy hãy dạy cho con tôi” gửi cho thầy hiệu trưởng của tổng thống Mỹ A-Lin-côn đã khẳng định rằng trường học sẽ mang lại mọi thứ cho con người. Và với tôi trường học luôn luôn là thế giới kì diệu.
Theo em, thế giới kì diệu đó là : thế giới của kho tàng tri thức nhân loại, tình thầy trò nồng ấm thiết tha; tình bạn bè trong sáng, chân thành; ươm mầm ước mơ, khát vọng, hoài bão
ĐÂY CHỈ LÀ Ý KIẾN CỦA MK THÔI NHA Friend
Thế giới kì diệu đó chính là thế giới của tình thương và đạo lí.Làthế giới tri thức do nhà trường mở ra, thế giới của tình bạn, tình thầy trò và những ước mơ ,hy vọng.
Văn bản " Cổng trường mở ra " của Lí Lan cho chúng ta thấy được tấm lòng của người mẹ và vai trò của nhà trường đối với tương lai của mỗi con người. Câu nói của người mẹ ở cuối văn bản "Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra ". Theo em, thế giới kì diệu mà người mẹ muốn hướng đến là thế giới của đạo lí, của lẽ phải, của tình thương. Là thế giới của tri thức, khoa học mà nhân loại đã tích lũy hàng ngàn năm. Đó là thế giới của tình bạn, tình thầy trò cao đẹp, thủy chung. Không những thế, bước qua cánh cổng trường là thế giới cho những ước mơ và hy vọng của các thế hệ học trò về một tương lai tươi đẹp.
Tick cho Phong nhé:>
Yêu nhiều>3
#Phong_419
Thế giới kì diệu của người mẹ nói đó là:
+Thế giới của sự tri thức, tìm tòi học hỏi.
+Thế giới của tình yêu thương bạn bè, thầy cô.
+Và đặc biệt, trong chúng ta ai cũng có những ước mơ, những hoài bão riêng.Chính nhà trường là một bước đệm giúp chúng ta thực hiện ước mơ của chính mình.