Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 gần đến rồi, mìk gửi tặng các pạn bài cảm nghĩ này [mìk làm hổng hay cho lắm, mong mấy pạn thông cảm]:
Thầy, cô giáo là những người dạy dỗ em nên người, cho em biết những điều hay lẽ phải. Chính thầy cô đã đem đến cho em những tri thức, hiiểu biết, vốn văn hóa ứng xử trong cuộc sống. Thầy, cô đối với bản thân em như là người cha, người mẹ thứ hai của mình. Những người cha, người mẹ rất mẫu mực, luôn yêu thương con cái và muốn chúng sau này sẽ thành đạt. "Bao năm tháng trôi qua, bây giờ chúng đã thành công trên con đường đời, không biết chúng có còn nhớ ta không?". Đây là điều mà các thầy, các cô luôn đặt nó làm câu hỏi trong tâm trí của mình. Đây là điều khiến thầy cô phải buồn lòng nhất. Phải làm sao để chúng em luôn nhớ đến thầy, phải làm sao để chúng em luôn nghĩ về cô - những "người lái đò" đã đưa thế hệ trẻ chúng em "cập bến" tương lai...
Chỉ cần có lòng là đc r ko cần hay nhưng vẫn hết sức ý nghĩa đó bn !!!!
Mình cảm thấy rất hay. Bạn cũng có tố chất là một nhà văn đấy
Cũng tạm ổn. Chúc bạn hk tập tốt và đạt đc kết quả cao!
bài của bạn viết rất hay nhưng bạn cần bặt chủ đề chính mà viết không nên lạc chủ đề nha
Hay lắm bạn nhưng............hơi bj lạc đề hjhj
bài của bạn rất hay nhưng bạn làm chặt chẽ về chủ đề hơn nhá
Bạn ơi mạch văn cần liên kết hơn. ý của bạn vẫn hơi cụt. tuy nhiên rất sáng tạo.
(Mình không chê đâu đây chỉ là nhận xét thời thế nên đừng giận nha!)
chuyển sang văn bn ới giỏi văn sang văn tick nhiều bn ơi
mk thay cai nay hoi giong bai mk thay tren mang
bạn có bị ngáo ko vậy
tiếng anh chứ đâu phải Ngữ Văn đâu