“Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe.
Đến bấy giờ tôi mới kịp nhận ra mẹ tôi không còm cõi xơ xác quá như cô tôi
nhắc lại lời người họ nội của tôi. Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi
mắt trong và nước da mịn, làm nổi bật màu hồng của hai gò má. Hay tại sự
sung sướng bỗng được trông nhìn và ôm ấp cái hình hài máu mủ của mình
mà mẹ tôi lại tươi đẹp như thuở còn sung túc ? Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp
mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao
lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi
thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ thường”.
a) Đoạn văn được trích từ văn bản nào? Tác giả là ai?
b) Nội dung chính của đoạn văn kể về sự việc gì và thể hiện tâm trạng, cảm
giác như thế nào của nhân vật “tôi”?
c) Từ đoạn văn trên, hãy viết đoạn văn ngắn (5 -7 câu) nêu suy nghĩ của em
về tình mẫu tử.
a, đoạn văn trên trích trong văn bản "Trong lòng mẹ" của tác giả rNguyên Hồng
b,tâ trạng của Hồng khi chắc chắn đó là mẹ
c,Từ bao đời nay tình mẫu tử luôn được coi như 'tình mẹ bao la" như biển Thái Bình "nước trong nguồn chảy ra".Thật vậy, tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng cao quý nhất theo ta suốt cả cuộc đời này.Mẹ là người đã trải qua 9 tháng 10 ngày vất vả, khổ cực để sinh thành ra ta.Mẹ nuôi dưỡng ta bằng tiếng hát, bằng dòng sữa mất ngọt dịu êm.Mẹ còn tần tảo, lo lắng nuôi dạy ta thành người.Mẹ như ánh sao rực rỡ soi sáng cuộc đời ta.Làm sao có thể nói hết công lao vĩ đại của mẹ.