Viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ trình bày suy nghĩ của em về một vấn đề xã hội trong tác phẩm văn học mà em yêu thích. Lưu ý: không chép mạng
"Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật là thước đó tài năng của người nghệ sĩ".
Bằng việc miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật Liên trong cảnh đợi tàu, hãy bàn luận ý kiến trên".
sắm vai một đồ vật trong nhà để kể về vai trò lợi ích của các đồ vật đó
Lập dàn ý cho câu nói sau " Con người có thể có nhiều nơi để đi nhưng chỉ có một chốn để về "
Giúp em với ạ !
Lập dàn ý và viết thành một bài văn hoàn chỉnh, cho đề sau:Trong truyện ngắn Đời thừa, Nam Cao viết: “Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những gì chưa có”. Hãy phân tích và chứng minh quan điểm đó qua truyện ngắn Lão Hạc và Chí Phèo của Nam Cao.
Đọc đoạn thơ rồi thực hiện các yêu cầu:
Kiều càng sắc sảo, mặn mà,
So bề tài, sắc, lại là phần hơn.
Làn thu thủy, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Một, hai nghiêng nước nghiêng thành,
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.
a. Đoạn thơ trên trích từ văn bản nào? Thuộc tác phẩm nào? Tác giả là ai?
b. Xác định thể thơ.
c. Chép lại câu thơ sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa.
d. Tìm một thành ngữ có trong đoạn thơ.
Nhà mẹ Lê là một gia đình một người mẹ với mười một người con. Bác Lê là một người đàn bà nhà quê chắc chắn và thấp bé, da mặt và chân tay răn reo như một quả trám khô. Khi bác mới đến phố, ai ai cũng chú ý đến đám con của bác: mười một đứa, mà đứa nhớn mới có mười bảy tuổi! Đứa bé nhất hãy còn bế trên tay. Mẹ con bác ta ở một căn nhà cuối phố, cái nhà cũng lụp xụp như những căn nhà khác. Chừng ấy người chen chúc trong một khỏang rộng độ bằng hai chiếc chiếu, có mỗi một chiếc giường nan đã gẫy nát. Mùa rét thì giải ổ rơm đầy nhà, mẹ con cùng nằm ngủ trên đó, trông như một cái ổ chó, chó mẹ và chó con lúc nhúc. Đối với những người nghèo như bác, một chỗ ở như thế cũng tươm tất lắm rồi. Nhưng còn cách kiếm ăn? Bác Lê chật vật, khó khăn suốt ngày cũng không đủ nuôi chừng ấy đứa con. Từ buổi sáng tinh sương, mùa nực cũng như mùa rét, bác ta đã phải trở dậy để đi làm mướn cho những người có ruộng trong làng. Những ngày có người mướn ấy, tuy bác phải làm vất vả, nhưng chắc chắn buổi tối được mấy bát gạo và mấy đồng xu về nuôi lũ con đói đợi ở nhà. Đó là những ngày sung sướng. Nhưng đến mùa rét, khi các ruộng lúa đã gặt rồi, cánh đồng chỉ còn trơ cuống rạ dưới gió bấc lạnh như lưỡi dao sắc khía vào da, bác Lê lo sợ, vì không ai mướn bác làm việc gì nữa. Thế là cả nhà nhịn đói. Mấy đứa nhỏ nhất, con Tý, con Phún, thằng Hy mà con chị nó bế, chúng nó khóc lả đi mà không có cái ăn. Dưới manh áo rách nát, thịt chúng nó thâm tím lại vì rét, như thịt con trâu chết. Bác Lê ôm ấp lấy con trong ổ rơm, để mong lấy cái ấm của mình ấp ủ cho nó. Câu1: xác định phương thức biểu đạt Câu2: đoạn trích nhà mẹ lê được miêu tả qua những chi tiết nào Câu3: tìm và chỉ ra tác dụng của một biện pháp tu từ trong câu sau từ buổi sáng tinh sương, mùa bực cũng như mùa rét bác ta đã phải trở dậy để đi làm mướn cho những người có ruộng ở trong làng Câu4: anh chị rút ra bài học gì cho bản thân Mai mình kiểm tra rồi giúp mình với ạ!!
Câu 4: Viết một đoạn văn phân tích ý nghĩa lời dặn dò có trong đoạn trích trên (7-9 dòng) (1 điểm)
Con ong làm mật, yêu hoa
Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời
Con người muốn sống, con ơi
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng
Một người – đâu phải nhân gian
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!
Núi cao bởi có đất bồi
Núi chê đất thấp, núi ngồi ở đâu?
Muôn dòng sông đổ biển sâu
Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?
Tre già yêu lấy măng non
Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày
Mai sau con lớn hơn thày
Các con ôm cả hai tay đất tròn.
( Trích Tiếng ru – Tố Hữu)
Sơ đồ tư duy bài Ngữ cảnh ( Tiếng Việt 11 - Ngữ văn 11 - trang 102 SGK Ngữ văn 11 tập một )
HELP ME !!!