Soạn văn lớp 9

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Phan Việt Nhật

Lập dàn bài chi tiết phân tích 2 khổ thơ đầu bài Thơ Viếng Lăng Bác

Giang
21 tháng 3 2018 lúc 16:10

I. Mở bài

- Viễn Phương là một nhà thơ tiêu biểu của miền Nam. Tháng 4/1976 sau một năm giải phóng đất nước. Khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa khánh thành, nhà thơ cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thăm Hà Nội vào lăng viếng Bác.

- Bài thơ Viếng lăng Bác được Viễn Phương viết với tất cả tấm lòng thành kính biết ơn và tự hào pha lẫn nỗi xót đau của một người con từ miền Nam ra viếng Bác lần đầu.

II. Thân bài

1. Khổ thơ thứ nhất

- Tác giả đã mở đầu bằng câu thơ tự sự Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác:

+ Con và Bác là cách xưng hô ngọt ngào thân thương rất Nam Bộ. Nó thể hiện sự gần gũi, kính yêu đối với Bác.

+ Con ở miền Nam xa xôi nghìn trùng, ra đây mong được gặp Bác. Nào ngờ đất nước đã thống nhất, Nam Bắc đã sum họp một nhà, vậy mà Bác không còn nữa.

+ Nhà thơ đã cố tình thay từ viếng bằng từ thăm để giảm nhẹ nỗi đau thương mà vẫn không che giấu được nỗi xúc động của cảnh từ biệt sinh li.

+ Đây còn là nỗi xúc động của một người con từ chiến trường miền Nam sau bao năm mong mỏi bây giờ mới được ra viếng Bác.

- Hình ảnh đầu tiên mà tác giả thấy được và là một dấu ấn đậm nét là hàng tre quanh lăng Bác: Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát.

+ Hình ảnh hàng tre trong sương đã khiến câu thơ vừa thực vừa ảo. Đến lăng Bác, nhà thơ lại gặp một hình ảnh hết sức thân thuộc của làng quê đất Việt: là cây tre. Cây tre đã trở thành biểu tượng của dân tộc Việt Nam.

+ Bão táp mưa sa là một thành ngữ mang tính ẩn dụ để chỉ sự khó khăn gian khổ. Nhưng dù khó khăn gian khổ đến mấy cây tre vẫn đứng thẳng hàng. Đây là một ẩn dụ mang tính khẳng định tinh thần hiên ngang bất khuất, sức sống bền bỉ của dân tộc.

2. Khổ thơ thứ hai

- Hai câu thơ đầu:

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.

+ Hai câu thơ được tạo nên với những hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ sóng đôi. Câu trên là một hình ảnh thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ.

+ Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự trường tồn vĩnh cửu của Bác, giống như sự tồn tại vĩnh viễn của mặt trời tự nhiên.

+ Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự vĩ đại của Bác, người đã đem lại cuộc sống tự do cho dân tộc Việt Nam thoát khỏi đêm dài nô lệ.

+ Nhận thấy Bác là một mặt trời trong lăng rất đỏ, đây chính là sáng tạo riêng của Viễn Phương, nó thể hiện được sự tôn kính của tác giả, của nhân dân đối với Bác.

- Ở hai câu thơ tiếp theo:

Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...

+ Đó là sự hình dung về dòng người đang nối tiếp dài vô tận hàng ngày đến viếng lăng Bác bằng tất cả tấm lòng thành kính và thương nhớ, hình ảnh đó như những tràng hoa kết lại dâng người. Hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ như tạo nên một cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.

+ Hình ảnh dòng người vào lăng viếng Bác được tác giả ví như tràng hoa, dâng lên Bác. Cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ, tôn kính của nhân dân đối với Bác.

+ Tràng hoa là hình ảnh ẩn dụ những người con từ khắp miền đất nước về đây viếng Bác giống như những bông hoa trong vườn Bác được Bác ươm trồng, chăm sóc nay nở rộ ngát hương về đây tụ hội kính dâng lên Bác.

III. Kết bài

- Với lời thơ cô đọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết và rất giàu cảm xúc, bài thơ đã để lại ấn tượng rất sâu đậm trong lòng người đọc. Bởi lẽ, bài thơ không những chỉ bộc lộ tình cảm sâu sắc của tác giả đối với Bác Hồ mà còn nói lên tình cảm chân thành tha thiết của hàng triệu con người Việt Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.

- Em rất cảm động mỗi khi đọc bài thơ này và thầm cảm ơn nhà thơ Viễn Phương đã đóng góp vào thơ ca viết về Bác những vần thơ xúc động mạnh mẽ.

Nguyễn Công Tỉnh
21 tháng 3 2018 lúc 16:19

I. Mở bài: giới thiệu bài thơ “ Viếng lăng Bác”
Bác Hồ là một vĩ lãnh tụ vĩ đại, là vị cha già kính yêu của dân tộc. Bác đã hi sinh cả đời người để mang lại độc lập cho đất nước. Bác như người mang đến niềm tự hào, nền độc lập tự do cho dân tộc Việt Nam. Nhưng Bác không thể sống mãi với nhân dân với đất nước, Bác ra đi là một niềm hối tiếc, một mất mát đối với dân tộc. Để tỏ lòng biết ơn và thành kính với Bác, nhà thơ Viễn Phương đã sang tác bài “ Viếng lăng Bắc” để thể hiện tình cảm của tác giả đối với Bác Hồ. Đây là bài thơ thể hiện lòng thành kính của nhà thơ khi ra Hà Nội thăm lăng Bác.

II. Thân bài: phân tích bài thơ “ viếng lăng Bác”
1. Khổ 1:

“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng.”
- Mở đầu bài thơ tác giả đã sử dụng một câu thơ như tự sự, nói với Bác rằng mình đã vào thăm Bác
- Tác giả sử dụng đại từ “ con, bác” như thể hiện sự thân mật và gần gũi
- Thể hiện nỗi xót xa, đất nước thống nhất con ra thăm bác mà bác không còn nữa
- Những hình ảnh đầu tiên tác giả thấy là hàng tre xanh, một biểu tượng của dân tộc Việt Nam
- Hình ảnh hàng tre còn thể hiện với ý nghĩa: sự anh dung và kiên cường của dân tộc Việt Nam. Dù có mưa sa, bão táp thì tre vẫn thế vẫn thẳng hàng, giống như người dân Việt Nam vượt qua mọi khó khan gian khổ thửu thách.
2. Khổ 2:
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...”
a. Hai câu thơ đầu:
- Hai câu thơ thể hiện phép ẩn dụ rất chân thực và độc đáo
- Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự trường tồn vĩnh cửu của Bác, giống như sự tồn tại vĩnh viễn của mặt trời tự nhiên.
- Ví Bác như mặt trời để soi rọi đường cho dân tộc Việt Nam trên con đường phát triển
- Bác là mặt trời vĩ đại, mang lại tự do, niềm hạnh phúc cho dân tộc.
b. Hai câu sau:
- Ý thể hiện lòng kính của người dân đối với Bác, ngày nào cũng có người viếng thăm Bác
- Hình ảnh tràng hoa như thể hiện sự thành kính, biết ơn đối với vị cha già kính yêu của dân tộc
3. Khổ 3:
“ Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim.”
- Không khí và không gian tĩnh lặng nơi bác yên nghĩ
- Bác một đời đã vất vả vì dân tộc, bây giờ dân tộc đã được tự do thì Bác đã nằm xuống
- Bên cạnh sự ngưỡng mộ, biết ơn thì tác giả còn thể hiện sự thương xót đôic s với sự ra đi của Bác
- Hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của Bác. Trời xanh thì còn mãi mãi trên đầu, cũng giống như Bác vẫn còn sống mãi mãi với non sông đất nước.
4. Khổ 4:
“ Mai về miền Nam thương trào nước mắt
Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác
Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây
Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này...”
- Đoạn này như thể hiện sự quyến luyến không muốn rời xa Bác
- Tác giả nguyện làm con chim, đóa hoa, cây tre,… để được ở bên Bác
- Lòng thành kính, biết ơn của tác giả đối với Bác

III. Kết bài
Nêu cảm nghĩ của em về bài thơ.

Nguyễn Công Tỉnh
21 tháng 3 2018 lúc 16:21

Mở bài:
năm 1969, Hồ chủ tịch đã ra đi, để lại bao niềm tiếc thương cho nhân loại, nhất là đối với dân tộc VN
năm 1976, sau khi đất nước thống nhất,VP từ quê hương miền nam ra thăm lăng B.Trong niềm xúc động thành kính ấy, thi sĩ đã viết nên bài thơ"VLB".(khai triển thêm nha).
Thân bài:(bài này phân tích dài lắm đó, mình chỉ gợi ý thôi, vì cực nhiều ý)
Yếu tố không gian "miền Nam": Tuy xa xôi về địa lý, nhà thơ vẫn vượt qua được vì ông mang theo tình cảm của mỗi người dân Nam Bộ dành cho Bác. Nếu từ "Viếng" thể hiện một không khí trầm mặc thì ở đây, từ thăm gợi lên sự gần gũi của một người con từ quê hương miền Nam xa xôi về thăm người cha già của dân tộc.(đại khái thì lấy những yếu tố nghệ thuật ra, cho biết ý nghĩa của chúng rồi nói sao cho văn vẻ một chút là đạt tiêu chuẩn bình thường),tất nhiên là cần ghi khổ thơ đó ra.
Bạn nói lên ý nghĩa của toàn bộ khổ thơ mà mình đã phân tích ở đầu, nhận xét về giọng điệu, lời thơ,...
Cứ như thế, qua các khổ,bạn hoàn thành bài văn.
Kết bài:bài thơ là tiếng nói phát ra từ đáy lòng một cách chân thành của nhà thơ. Nó đã lan tỏa đến biết bao trái tim khác, làm rung những sợi dây tình cảm trong con người. Bài thơ là niềm cảm nhận từ lòng biết ơn thành kính, sâu sắc về sự nghiệp chói lọi và những phẩm chất tốt đẹp của Người.

Bích Ngọc Huỳnh
21 tháng 3 2018 lúc 16:23

I. Mở bài

- Viễn Phương là một nhà thơ tiêu biểu của miền Nam. Tháng 4/1976 sau một năm giải phóng đất nước. Khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa khánh thành, nhà thơ cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thăm Hà Nội vào lăng viếng Bác.

- Bài thơ Viếng lăng Bác được Viễn Phương viết với tất cả tấm lòng thành kính biết ơn và tự hào pha lẫn nỗi xót đau của một người con từ miền Nam ra viếng Bác lần đầu.

II. Thân bài

1. Khổ thơ thứ nhất

- Tác giả đã mở đầu bằng câu thơ tự sự Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác:

+ Con và Bác là cách xưng hô ngọt ngào thân thương rất Nam Bộ. Nó thể hiện sự gần gũi, kính yêu đối với Bác.

+ Con ở miền Nam xa xôi nghìn trùng, ra đây mong được gặp Bác. Nào ngờ đất nước đã thống nhất, Nam Bắc đã sum họp một nhà, vậy mà Bác không còn nữa.

+ Nhà thơ đã cố tình thay từ viếng bằng từ thăm để giảm nhẹ nỗi đau thương mà vẫn không che giấu được nỗi xúc động của cảnh từ biệt sinh li.

+ Đây còn là nỗi xúc động của một người con từ chiến trường miền Nam sau bao năm mong mỏi bây giờ mới được ra viếng Bác.

- Hình ảnh đầu tiên mà tác giả thấy được và là một dấu ấn đậm nét là hàng tre quanh lăng Bác: Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát.

+ Hình ảnh hàng tre trong sương đã khiến câu thơ vừa thực vừa ảo. Đến lăng Bác, nhà thơ lại gặp một hình ảnh hết sức thân thuộc của làng quê đất Việt: là cây tre. Cây tre đã trở thành biểu tượng của dân tộc Việt Nam.

+ Bão táp mưa sa là một thành ngữ mang tính ẩn dụ để chỉ sự khó khăn gian khổ. Nhưng dù khó khăn gian khổ đến mấy cây tre vẫn đứng thẳng hàng. Đây là một ẩn dụ mang tính khẳng định tinh thần hiên ngang bất khuất, sức sống bền bỉ của dân tộc.

2. Khổ thơ thứ hai

- Hai câu thơ đầu:

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.

+ Hai câu thơ được tạo nên với những hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ sóng đôi. Câu trên là một hình ảnh thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ.

+ Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự trường tồn vĩnh cửu của Bác, giống như sự tồn tại vĩnh viễn của mặt trời tự nhiên.

+ Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự vĩ đại của Bác, người đã đem lại cuộc sống tự do cho dân tộc Việt Nam thoát khỏi đêm dài nô lệ.

+ Nhận thấy Bác là một mặt trời trong lăng rất đỏ, đây chính là sáng tạo riêng của Viễn Phương, nó thể hiện được sự tôn kính của tác giả, của nhân dân đối với Bác.

- Ở hai câu thơ tiếp theo:

Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...

+ Đó là sự hình dung về dòng người đang nối tiếp dài vô tận hàng ngày đến viếng lăng Bác bằng tất cả tấm lòng thành kính và thương nhớ, hình ảnh đó như những tràng hoa kết lại dâng người. Hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ như tạo nên một cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.

+ Hình ảnh dòng người vào lăng viếng Bác được tác giả ví như tràng hoa, dâng lên Bác. Cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ, tôn kính của nhân dân đối với Bác.

+ Tràng hoa là hình ảnh ẩn dụ những người con từ khắp miền đất nước về đây viếng Bác giống như những bông hoa trong vườn Bác được Bác ươm trồng, chăm sóc nay nở rộ ngát hương về đây tụ hội kính dâng lên Bác.

3. Khổ thơ thứ ba

- Khung cảnh và không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian và không gian trong lăng:

Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

+ Cả cuộc đời Bác ăn không ngon, ngủ không yên khi đồng bào miền Nam còn đang bị quân thù giày xéo. Nay miền Nam đã được giải phóng, đất nước thống nhất mà Bác đã đi xa. Nhà thơ muốn quên đi sự thực đau lòng đó và mong sao nó chỉ là một giấc ngủ thật bình yên.

+ Từ cảm xúc thành kính ngưỡng mộ, ở khổ thơ thứ ba là những cảm xúc thương xót và ước nguyện của nhà thơ. Hình ảnh Bác như vầng trăng sáng dịu hiền trong giấc ngủ bình yên là một hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thản, phong thái ung dung và thanh cao của Bác. Người vẫn đang sống cùng với nhân dân đất nước Việt Nam thanh bình tươi đẹp. Mạch cảm xúc của nhà thơ như trầm lắng xuống để nhường chỗ cho nỗi xót xa qua hai câu thơ: vẫn biết... ở trong tim...

+ Hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của Bác. Trời xanh thì còn mãi mãi trên đầu, cũng giống như Bác vẫn còn sống mãi mãi với non sông đất nước. Đó là một thực tế.

+ Thế nhưng, nhìn di hài của Bác trong lăng, cảm thấy Bác đang trong giấc ngủ ngon lành, bình yên mà vẫn thấy đau đớn xót xa mà sao nghe nhói ở trong tim! Dù rằng Người đã hoá thân vào thiên nhiên, đất nước, nhưng sự ra đi của Bác vẫn không sao xoá đi được nỗi đau xót vô hạn của cả dân tộc, ý thơ này diễn tả rất điển hình cho tâm trạng và cảm xúc của bất kì ai đã từng đến viếng lăng Bác.

4. Khổ thơ cuối

Cảm xúc của nhà thơ khi trở lại miền Nam đối với Bác vô cùng chân thành và xúc động Mai về miền Nam thương trào nước mắt.

+ Câu thơ như bộc lộ rất chân thành nỗi xót thương vô hạn bị kèm nén cho tới phút chia tay và tuôn thành dòng lệ.

+ Trong cảm xúc nghẹn ngào, tâm trạng lưu luyến ấy, nhà thơ như muốn được hoá thân để mãi mãi bên Người:

Muốn làm.... chốn này.

Điệp ngữ muốn làm được nhắc tới ba lần cùng với các hình ảnh liên tiếp con chim, đoá hoa, cây tre như để nói lên ước nguyện tha thiết của nhà thơ muốn là Bác yên lòng, muốn đền đáp công ơn trời biển của Người. Nguyện ước của nhà thơ vừa chân thành, sâu sắc đó cũng chính là những cảm xúc của hàng triệu con người miền Nam trước khi rời lăng Bác sau những lần đến thăm người.

III. Kết bài

- Với lời thơ cô đọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết và rất giàu cảm xúc, bài thơ đã để lại ấn tượng rất sâu đậm trong lòng người đọc. Bởi lẽ, bài thơ không những chỉ bộc lộ tình cảm sâu sắc của tác giả đối với Bác Hồ mà còn nói lên tình cảm chân thành tha thiết của hàng triệu con người Việt Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.

- Em rất cảm động mỗi khi đọc bài thơ này và thầm cảm ơn nhà thơ Viễn Phương đã đóng góp vào thơ ca viết về Bác những vần thơ xúc động mạnh mẽ.

Bích Ngọc Huỳnh
21 tháng 3 2018 lúc 16:24

I. Mở bài: giới thiệu bài thơ “ Viếng lăng Bác”
Bác Hồ là một vĩ lãnh tụ vĩ đại, là vị cha già kính yêu của dân tộc. Bác đã hi sinh cả đời người để mang lại độc lập cho đất nước. Bác như người mang đến niềm tự hào, nền độc lập tự do cho dân tộc Việt Nam. Nhưng Bác không thể sống mãi với nhân dân với đất nước, Bác ra đi là một niềm hối tiếc, một mất mát đối với dân tộc. Để tỏ lòng biết ơn và thành kính với Bác, nhà thơ Viễn Phương đã sang tác bài “ Viếng lăng Bắc” để thể hiện tình cảm của tác giả đối với Bác Hồ. Đây là bài thơ thể hiện lòng thành kính của nhà thơ khi ra Hà Nội thăm lăng Bác.

II. Thân bài: phân tích bài thơ “ viếng lăng Bác”
1. Khổ 1:

“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng.”
- Mở đầu bài thơ tác giả đã sử dụng một câu thơ như tự sự, nói với Bác rằng mình đã vào thăm Bác
- Tác giả sử dụng đại từ “ con, bác” như thể hiện sự thân mật và gần gũi
- Thể hiện nỗi xót xa, đất nước thống nhất con ra thăm bác mà bác không còn nữa
- Những hình ảnh đầu tiên tác giả thấy là hàng tre xanh, một biểu tượng của dân tộc Việt Nam
- Hình ảnh hàng tre còn thể hiện với ý nghĩa: sự anh dung và kiên cường của dân tộc Việt Nam. Dù có mưa sa, bão táp thì tre vẫn thế vẫn thẳng hàng, giống như người dân Việt Nam vượt qua mọi khó khan gian khổ thửu thách.
2. Khổ 2:
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...”
a. Hai câu thơ đầu:
- Hai câu thơ thể hiện phép ẩn dụ rất chân thực và độc đáo
- Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự trường tồn vĩnh cửu của Bác, giống như sự tồn tại vĩnh viễn của mặt trời tự nhiên.
- Ví Bác như mặt trời để soi rọi đường cho dân tộc Việt Nam trên con đường phát triển
- Bác là mặt trời vĩ đại, mang lại tự do, niềm hạnh phúc cho dân tộc.
b. Hai câu sau:
- Ý thể hiện lòng kính của người dân đối với Bác, ngày nào cũng có người viếng thăm Bác
- Hình ảnh tràng hoa như thể hiện sự thành kính, biết ơn đối với vị cha già kính yêu của dân tộc
3. Khổ 3:
“ Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim.”
- Không khí và không gian tĩnh lặng nơi bác yên nghĩ
- Bác một đời đã vất vả vì dân tộc, bây giờ dân tộc đã được tự do thì Bác đã nằm xuống
- Bên cạnh sự ngưỡng mộ, biết ơn thì tác giả còn thể hiện sự thương xót đôic s với sự ra đi của Bác
- Hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của Bác. Trời xanh thì còn mãi mãi trên đầu, cũng giống như Bác vẫn còn sống mãi mãi với non sông đất nước.
4. Khổ 4:
“ Mai về miền Nam thương trào nước mắt
Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác
Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây
Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này...”
- Đoạn này như thể hiện sự quyến luyến không muốn rời xa Bác
- Tác giả nguyện làm con chim, đóa hoa, cây tre,… để được ở bên Bác
- Lòng thành kính, biết ơn của tác giả đối với Bác

III. Kết bài
Nêu cảm nghĩ của em về bài thơ.


Các câu hỏi tương tự
Phan Việt Nhật
Xem chi tiết
Lợi Phạm Chí
Xem chi tiết
Nguyen Do Minh Huy
Xem chi tiết
Lê Sỹ Thanh Trung
Xem chi tiết
Hoàng Việt Đức Anh
Xem chi tiết
đỗ thành đạt
Xem chi tiết
minh lam duong ha
Xem chi tiết
Paper43
Xem chi tiết
Vũ Tuấn
Xem chi tiết