Hướng dẫn soạn bài Tam đại con gà.

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
VŨ GIA HUY

kể cho bố mẹ nghemootj câu chuyện lí thú ( cảm động , hoặc buồn cười ,.....)mà em đã gặp ở trường.

Trần Việt Linh
6 tháng 10 2016 lúc 22:23

Chiều qua, khi hồi trống tan trường vừa điểm tôi vội vã đi thẳng về phía nhà xe. Trên con đường quen thuộc, đôi chân tôi guồng những vòng xe mạnh mẽ hơn. Tôi đạp xe về nhà mà trong lòng háo hức. Tôi vừa xúc động lại vừa thấy vui vui. Tôi mong sao được kể thật nhanh cho cả nhà nghe câu chuyện cảm động mà tôi vừa được chứng kiến ở trường mình.

Chả là để thể hiện lòng biết ơn thực sự của các thế hệ con cháu đối với sự hy sinh của cha ông, trường tôi có mời một đoàn ca nhạc về trường biểu diễn. Điều đặc biệt là các ca sĩ đều là những người đã phải gánh chịu ít nhiều những di chứng của chất độc màu da cam. Người thì bị mất đôi chân, người thì không con đôi mắt. Đáng thương hơn khi có những người dường như chỉ còn tồn tại một vài bộ phận trong con người. Thế nhưng tất cả những con người ấy đã khiến cho cả trường chúng tôi phải vô cùng khâm phục bởi họ là những tấm gương tuyệt vời về ý chí và sự quyết lâm.

ke-ve-truong-hoc-vanlop7

Thú thực, mới đầu chúng tôi đi xem chỉ vì đứa nào cùng háo hức tò mò. Thế nhưng khi tấm màn nhung khép lại chương trình biểu diễn thì chúng tôi đứa nào đứa nấy đều cảm thấy xúc động sâu xa.

Buổi diễn bắt đầu bằng những lời giới thiệu chân thật và lay động lòng người của chú trưởng đoàn. Nó dường như là một bài diễn thuyết được chuẩn bị kỹ càng từ trước. Thế nhưng khi chính những mảnh đời đau khổ kia lên tiếng thì mọi người bắt đầu rơi nước mắt. Những cái tên, những quê quán, những cuộc đời và những lý do… Tất cả, tất cả đều bắt đầu bằng những ước mơ, những khát khao yên bình và hạnh phúc. Thế nhưng chiến tranh đã cướp đi tất cả. Chiến tranh tàn bạo đến mức không cho cả những ước mơ nhỏ nhoi nhất được hình thành. Mười ca sĩ là mười cảnh tàn tật khác nhau, mười lý do bất hạnh khác nhau. Và tất nhiên phía sau mười con người cần được cảm thông và chia sẻ ấy còn bao nhiêu người khác đang ngày đêm ngậm ngùi ôm những nỗi đau đớn xót xa.

Khác hẳn với màn giới thiệu, buổi trình diễn lại chẳng có một chút gì gợi ra cảnh đau thương. Rất nhiều và rất nhiều bài hát đã được biểu diễn bởi những chất giọng khác nhau. Thế nhưng chúng đều có chung một đặc điểm đó là đều ngợi ca những ước mơ, lòng bác ái và sự công bằng; ngợi ca những ước mơ và khát khao của tuổi thơ của những người đang sống và cả những người đã khuất. Chương trình cuốn hút tất cả người xem, thậm chí nhiều bạn, trong đó có cả tôi đã bước lên sân khấu để tặng hoa và để cùng hát lên những lời ca chia sẻ. Chúng tôi đã khóc, khóc thực sự trong niềm thân ái, trong sự yêu thương và mong ước được sẻ chia.

Buổi trình diễn nằm ngoài sự hình dung của tất cả chúng tôi. Nó thực sự khiến chúng tôi bất ngờ và xúc động. Câu chuyện được tôi kể cho gia đình nghe ngay sau khi mọi người dùng xong cơm trưa. Nhấp một chút nước trà, bố tôi vừa dặn đò vừa tâm sự: “Các con còn nhỏ hiểu được như thế là rất quý. Thế nhưng, những gì các con đã làm là chưa thật lớn đâu. Các con còn phải làm nhiều việc tốt lành hơn nữa để đền đáp công ơn của những người đã hy sinh để mang lại hạnh phúc cho cuộc  đời mình”.

Nguyễn Hạ Nhật Vy ( mèo...
7 tháng 10 2016 lúc 22:02

       Sáng thứ sáu tuần qua, ở lớp 7c trường Trung học cơ sơ Hoàng Hoa Thám, quận Tân Bình xảy ra một câu chuyện thật là cảm động.

       Chúng em vừa vào học tiết văn của cô chủ nhiệm được khoảng hơn mười phút thì thầy giám thị báo là bạn Thúy ra ngay cổng trường có người cần gặp.Một lúc sau, Thúy trở vào với gương mặt tái nhowtjvaf đôi mắt đỏ hoe. Cô Thanh gặng hỏi ,Thúy run run cắn chặt môi để kìm tiếng khóc rồi cho biết rằng nhận được tin cha bị tai nạn giao thông.

         Cả lớp lặng đi vì xúc động, vì thương Thúy . Nhà Thúy nghèo lắm ! Ba mẹ rời quê hương từ Quảng Ngãi vào đây lập nghiệp mới được vài năm. Sáng sáng, mẹ quẩy gánh xôi đi bán dạo. Ba Thúy mướn chiếc xích lô chở khách kiếm tiền nuôi các con ăn học. Thúy là chị lớn trong nhà, vừa lo học, vừa lo phụ giúp gia đình. Chúng em đi học bằng xe đạp, còn Thúy đi bộ. Em để ý thấy Thúy chỉ có hai bộ quần áo cũ để thay đổi hàng ngày.Tuy vậy, tinh thần học tập và vượt khó của Thúy rất đáng nể !

        Tai nạn đột ngột của ba Thúy quả là một tai họa đối với gia đình bạn ấy.Từ nay, mấy mẹ con Thúy biết nương tựa vào đâu ?!

         Tronh lúc Thúy thu xếp sách vở, cô Thanh đã nhanh chóng họp với ban cán bộ lớp. Cô cử Quốc lớp trưởng chở Thúy đến bênh viện , thêm bạn LKiên tổ trưởng tổ hai đi kèm cho an tâm. Khi cấc bạn đã đi, cô khuyên chúng em quyên góp tiền để giúp đỡ gia đình Thúy. Cả lớp hưởng ứng lời cô. Bạn nào có nhiều góp nhiều, có ít góp ít. Bạn nào không có thì hẹn đến mai.

       Số tiền không nhiều nhưng đó là tấm lòng chân thành của chúng em sẻ chia hoạn nạn bất hạnh.Hơn lúc nào hết, chúng em càng thương Thúy và mong bạn ấy vượt qua thử thách nghiệt ngã này. Em thấm thía lời dạy của ông cha: Thương người như thể thương thân và muốn nói với Thúy rằng: Thúy ơi ! Hãy đứng vững ! Bên cạnh bạn đã có chúng tôi !

 


Các câu hỏi tương tự
Vũ Thị Nga
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hưng
Xem chi tiết
An An
Xem chi tiết
Đàm thanh thảo
Xem chi tiết
Lê Thị Thu Hà
Xem chi tiết
nguyễn ngọc anh
Xem chi tiết
lekhanhhuyen
Xem chi tiết
nguyễn ngọc anh
Xem chi tiết
nguyễn ngọc anh
Xem chi tiết