Tập làm văn lớp 6

Yume Nịino

Hãy viết thư cho bạn ở miền xa tả lại cảnh thôn xóm hay bản làng nơi minh ở vào 1 mùa đông giá lạnh(ở Hạnh Lâm , Thanh Chương, Nghệ An)

giúp mình nhanh nhéhaha

Linh Su Bông
23 tháng 1 2017 lúc 14:59

Bài mừn dài lắm ,......đợi mừn tý hehe

Linh Su Bông
23 tháng 1 2017 lúc 15:01

Bài làm của mừn đk 7,5 bn lấy chứ ?

Nhưng điểm ý là điểm cao nhất của khối r bn ak!

Linh Su Bông
23 tháng 1 2017 lúc 15:12

....,ngày 23 tháng 1 năm 2017

Hoài thu thân mến !

Thấm thoát đã trôi qua 5 năm mình chưa gặp lại bạn kể từ hồi chia tay thời mẫu giáo ! Mình nhớ bạn nhiều lắm ! Hôm nay mình cùng trang giấy trắng và cây bút nhỏ tới thăm bạn đây!

Thu yêu ! Bạn có khỏe không ? Bây giờ bạn lớn bằng chừng nào rồi nhỉ ? Việc học tập của bạn vẫn thế chứ ? Gia đình bạn vẫn khỏe cả chứ ? Ở trường mới cùng học với bạn bè mới , thày cô giáo mới bạn thấy có vui không ? Cò mình và bạn bè cũ học vẫn vậy ! Bọn mình nhớ bạn nhiều lắm đấy ! Thu à! Mùa Đông đã đến rồi , quê hương bạn như thế nào ? Có lạnh không ? Có những hạt mưa phùn lất phất không ? Còn màu Đông trên quê hương mình đặc biệt lắm ! Mình sẽ kể cho Thu nghe nhé !

Thu ơi ! Có lẽ ngày hôm ấy là ngày đầu tiên của mùa Đông lạnh giá ! Giò đây , bầu trời không còn trong xanh cao vời vợi như khi mùa Thu đến nữa mà xám xịt nặng nề như mang một nỗi buồn . Bầu trời u ám đặc quánh một màu cùng hòa lẫn với làn sương trắng đục

Linh Su Bông
23 tháng 1 2017 lúc 15:21

(Tiếp phần dưới nha)

đặc quánh một mầu thật huyền ảo ! Ông mặt trời lười biếng vẫn còn cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp còn chưa muốn thức dậy vén bỏ bức màn mây dày đặc để dìu những tia nắng yếu ớt xuống mặt đất . Nàng tiên mùa Đông đã đến và mang theo hơi thở của sự lạnh lẽo giá buốt . Cái sự lạnh lẽo , giá buốt ấy đã xua đy đàn chim họa mi vốn hay ca hát nhí nảnh hằng ngày đi đâu mất , nó khiến cho cây cối bị trơ chọi và xơ xác . Thu à ! Thật thích thú làm sao khio được cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp giữa trời mùa Đông lạnh tê tái ! Mới vào ngày mùa mà những cơn gió bấc hun hút gào thét trên những nóc nhà . Ngoài kia , những hạt mưa phùn lất phất tí tách thật vui tai ! Những hạt mưa tròn và nặng nề đang rả rích trên những mài hiên , lất phaatstrong những khu vườn đang chìm trong giấc ngủ đông , thám nhẹ nhàng qua từng tán cây , kẽ lá . Không gian quê im đặc biệt . Mùa rơm rạ bốc lên , mùa cỏ nội ngai ngái phà vào mũi , mình hiểu đó chính là mùa của quê hương .

Linh Su Bông
23 tháng 1 2017 lúc 15:23

Cho mình hỏi bao h bn pải nộp vậy bài mình dài lắm , chữ mình lại nhỏ nên bầy nhiêu mới chỉ được có nửa mặt thôi ! Mà cả bài của mình tận những 5 mặt rưỡi cơ ! .......Thôi ! Đến đó bạn tự viết nốt nhé ! Mình mỏi tay lawms ngày mai mình còn loại đôtị tuyển Toán nữa cơ ! Bye bn!

Chúc bạn học tốt !

Trần Nguyễn Bảo Quyên
23 tháng 1 2017 lúc 17:00

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuât hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vuơn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tìỉh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên măt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

Trần Nguyễn Bảo Quyên
23 tháng 1 2017 lúc 17:00

Ngọc Linh thân mến!

Mình đang viết cho bạn từ bên khung cửa sổ. Hà Nội đã vào đông, gió từ sông Hồng, từ Hồ Tây thổi vào phía nhà mình lạnh lắm. Mùa đông ở đây vẫn có cái giống quê mình nhưng cũng lại có rất nhiều cái khác. Đó là những điều mới lạ rất đặc trưng tạo nên cái rét ở xứ Hà Thành.

Hình như ở Hà Nội mùa đông đến sớm hơn ở quê mình Linh ạ! Từ cuối thu, cứ mỗi chiều mình lang thang đạp xe trên phố, mình lại được thưởng thích cái cảm giác lành lạnh của gió heo may. Gió đuổi những chiếc lá khô cứ chạy vòng tròn rồi lại xoay mình chạy dọc phố Thanh Niên. Nhưng chỉ cần bạn đạp xe vào lúc chiều đã muộn thì dù có đi giữa mùa thu bạn sẽ cảm giác cái lạnh đã bắt đầu lan trên da thịt.

Hà Nội đông đúc và náo nhiệt. Hình như đó chính là nguyên nhân khiến mùa đông ở đây cũng vẫn rét mà không làm người ta phải cảm thấy xuýt xao và tê tái như ở quê mình. Đường cũng sạch bong ít bụi nên mặt mũi môi cũng ít nứt nẻ hơn. Nhưng có lẽ cái dễ cảm nhận nhất, cái đặc trưng nhất của mùa đông ở đây buồn lắm.

Bạn cứ tưởng tượng xem, dù lúc nào đường cũng đông xe cộ lắm nhưng ai đó đều có công việc của mình. Người thì mau chóng đi về nhà sau một ngày mệt mỏi, mong muốn được ấm áp cùng vợ con trong bữa cơm chiều. Người khác lại trốn vào một quán cà phê nào đó để chống cái lạnh mùa đông. Và còn bao nhiêu người khác cứ đi qua đi lại vội vã lắm chẳng biết họ bận rộn điều gì. Thế là dù đang ở giữa dòng người ầm ầm tiếng còi xe ai cũng thấy giá lạnh vô cùng.

Trường học ở đây cũng lạ. Mình nhớ ngày xưa dù mùa đông chúng mình vẫn thích nô đùa ồn ã nhưng lớp mình ở đây các bạn co mình vào thành nhóm mà trò chuyện. Giờ ra chơi chẳng thấy các bạn bước ra tới cửa.

Ngọc Linh thân mến!

Cũng may ở đây còn có nhiều niềm vui khác nếu không thì buồn lắm.

Linh ạ! ở quê mình mùa đông hầy như chỉ thấy lác đác vài bông hoa cúc nhưng ở thủ đô hoa vẫn bạt ngàn đủ loại. Thế là hàng ngày mình theo mẹ ra chợ chọn hoa. Mình thích nhiều loại nên lọ hoa nhà mình bao giờ cũng nhiều màu sắc. Nhưng có lẽ đối với mình, cái thích nhất và cũng là việc mình hay làm nhất trong những ngày mùa đông ở Hà Thành là chui vào phòng đọc sách hay đến thư viện của trường. Những kiến thức mới đầy thú vị ở nhiều lĩnh vực đã sưởi ấm mình và giúp mình quê đi những ngày mùa đông giá lạnh dài đằng đẵng.

Linh thân! Dù ở đây mình sống sung sướng lắm nhưng cái cảm giác đứng giữa những ngày đông ở quê mình vẫn in sâu trong trái tim của Bảo Trang. Mình hứa với cậu. Mùa đông năm sau mình sẽ về quê. Lúc ấy mình với cậu sẽ lại cùng tung tăng ra đồng nhé. Thôi chào Ngọc Linh! Chúc cậu luôn thành công trong cuộc sống.

Trần Nguyễn Bảo Quyên
23 tháng 1 2017 lúc 17:01

Sơn Tây ngày 20 tháng 06 năm 2014
Ngọc Dung thân mến!
Thế là bạn xa cái thị xã nhỏ bé cùng ngôi trường Tiểu học Hồng Hà đã được gần một năm rồi đấy nhỉ! Ở phương Nam chan hòa ánh nắng, bạn có còn nhớ đến mùa đông giá lạnh của phương Bắc xa xôi? Mấy hôm nay, ngoài này rét lắm! Gió mùa đông bắc tràn về, nhiệt độ xuống dưới 10 độ C nên các trường phổ thông cho học sinh nghỉ học. Ở nhà buồn, mình nhớ bạn quá nên viết thư cho bạn.
Đầu tiên, mình gửi đến Dung cùng toàn thể gia đình lời thăm hỏi chân tình nhất. Sau đây, mình sẽ kể cho Dung nghe về khung cảnh quê hương trong những ngày đông giá lạnh để giúp bạn phần nào vơi đi nỗi nhớ.
Gần một tuần nay, mặt trời hầu như không xuất hiện. Vắng ánh nắng nên vắng cả tiếng chim. Bầu trời bao phủ một màu mây xám xịt. Mưa phùn giăng giăng. Không khí ẩm ướt và lạnh lẽo. Những cây bàng rụng hết lá chỉ còn trơ lại những cành khẳng khiu, run rẩy trong mưa.
Trời rét đậm. Người nào cũng mặc tới vài ba lớp áo. Áo bông, áo len, áo khoác… Rồi mũ che tai, khăn quấn cổ, bít tất, găng tay… Toàn thân được che kín để chống chọi với cái lạnh như cắt da, cắt thịt.
Nhà hai bên phố đóng cửa kín mít. Trên đường vắng hẳn người qua lại. Ai có việc phải ra ngoài cũng cố đi cho thật nhanh để mau chóng trở về ngôi nhà ấm áp.
Dung có nhớ bé Trung – em trai mình không? Hiếu động là thế mà giờ đây cu cậu cũng đành loanh quanh trong nhà, chẳng dám ra đường đùa nghịch với lũ bạn của nó. Bà nội mình nhóm bếp lửa ở gian giữa, đặt vào đấy mấy gốc củi lớn cho cháy âm ỉ. Hơi nóng lan tỏa khắp nhà, dễ chịu vô cùng! Buổi tối, hai chị em mình ngồi hai bên, nghe bà kể những câu chuyện cổ tích thật hay, quên cả tiếng gió bấc đang réo ù ù bên ngoài cửa sổ.
Tuy được nghỉ học nhưng mình vẫn lấy sách vở ra ôn lại bài và làm hết những bài tập cô giáo cho về nhà. Mình rất thích chui vào chăn bông, chỉ thò đầu ra ngoài thôi, để đọc sách, đọc truyện. Ước gì Dung có mặt ở đấy để chúng mình chơi oẳn tù tì hay đánh tam cúc. Ai thua bị búng tai hoặc bôi râu như ngày nào thì vui biết mấy!
Chiều nay, Hạnh sang nhà mình chơi. Hai đứa nhắc nhiều đến Dung và ao ước có một dịp nào đó được vào thăm Dung, thăm Sài Gòn – xứ sở không có mùa đông để xem, để biết những điều khác lạ. Điều mong ước trước mắt của chúng mình là tiết trời ấm lên để đi học, gặp lại thầy cô và các bạn.
Thôi, thư đã dài, mình dừng bút ở đây. Chúc bạn cùng gia đình mạnh khỏe và hạnh phúc! Mong thư bạn!
Thân ái!
Thu Nga


Các câu hỏi tương tự
Yume Nịino
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Xuân Nguyễn T...
Xem chi tiết
Quàng Thị Ngọc Ánh
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Xuân Nguyễn T...
Xem chi tiết
Dương Lê Bích Huyền
Xem chi tiết
Dương Vương Ánh
Xem chi tiết
Oanh Candy
Xem chi tiết
Pé Đóm cute
Xem chi tiết
ChiNghuyen
Xem chi tiết