Đoạn văn mẫu tham khảo :
Trước tình hình an nguy tới vận mệnh quốc gia, chủ quyền dân tộc; đồng hành với dân tộc Việt Nam ; thế hệ trẻ chúng ta cần nâng cao ý thức trách nhiệm đối với đất nước bằng những việc làm thiết thực. Để bảo vệ chủ quyền biển đảo, trước hết thanh niên và thanh niên học sinh nói riêng phải xác định phải giữ biển đảo bằng tri thức về chủ quyền biển đảo. Chúng ta cần nghiên cứu và nhận thức sâu sắc về ý nghĩa thiêng liêng chủ quyền biển đảo và giá trị to lớn chủ quyền mà ông cha ta đã đổ xương máu để xây dựng; về lịch sử Việt Nam đặc biệt là lịch sử địa lý liên quan đến chủ quyền biển đảo, về lịch sử hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa… tìm hiểu rõ chính sách ngoại giao nhất quán của Đảng và Nhà nước ta về vấn đề biển đông . Thanh niên cần hưởng hứng và tích cực tham gia các diễn đàn hợp pháp trên các phương tiện thông tin đại chúng, trên internet, khẳng định chủ quyền biển đảo của Việt Nam trên các diễn đàn, đồng thời kịch liệt lên án và đấu tranh tham gia ngăn chặn các hành vi xâm phạm phạm chủ quyền biển đảo Việt Nam. Thanh niên là hậu phương chỗ dựa tình cảm vững chắc đối với các lính biển đảo, bằng những việc làm thiết thực như gửi thư đến các lính Hải đảo để chia sẻ động viên và tiếp sức cho các anh thêm nghị lực để trông giữ biển đảo. Điều quan trọng , thanh niên cần không ngừng tu dưỡng phẩm chất người Việt Nam mới, tích cực tham gia xây dựng đất nước giàu mạnh, có định hướng lý tưởng yêu nước và đoàn kết để tạo nên sức mạnh bảo vệ chủ quyền biển đảo. Bên cạnh đó, mỗi người chúng ta cần sẵn sàng chuẩn bị tinh thần tham gia trực tiếp vào công cuộc giữ gìn biển đảo quê hương bằng tất cả những gì mình có thể. Biển đảo Việt Nam là một phần lãnh thổ thiêng liêng không thể tách rời của Tổ quốc được cha ông truyền lại. Trách nhiệm của tuổi trẻ nói riêng là ra sức gìn giữ toàn vẹn phần lãnh thổ này như lời Bác Hồ năm xưa đã dặn”các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước”.
Xem thêm những đề nghị luận xã hội khác :http://vanhay.edu.vn/tag/nghi-luan-xa-hoi
Tôi nhớ rằng Bác Hồ đã từng nói một câu nói rất nổi tiếng về biển đảo nước ta : “Ngày xưa ta có đêm, có rừng. Ngày nay ta có ngày , có trời, có biển.Bờ biển nước ta dài, tươi đẹp.Ta phải biết giữ gìn và phát huy nó”.
Và biển đảo chính là một món quà vô giá mà tạo hóa đã ban cho nước ta.Chính nơi này có những con người vẫn ngày đêm canh giữ, đem lại cái hồn cho những hòn đảo tưởng chừng như rất vô chi. Vì một lý do rất đơn giản: Đây là quê hương chúng ta.
Thật sự đối với một người chưa bao giờ đặt chân ra đảo như tôi thì viết sao cho hay về biển đảo thật sự là một điều không dễ dàng. Nhưng vì sao tôi vẫn đặt tay lên bàn phím và viết những dòng cảm nhận này, rất đơn giản là tôi muốn thử sức mình. Tôi có thể chưa từng tận mắt thấy đảo nhưng chưa hẳn là không biết gì về đảo. Tôi có thể chưa ra đảo nhưng đi biển là một trong những sở thích của tôi. Vì những điều này tôi tin mình sẽ viết được một bài cảm nhận thật hay. Và điều quan trọng nhất là đảo chính là quê hương tôi. Viết về quê hương mình thì không bao giờ gọi là khó được.
Và vấn đề đầu tiên khi nhắc tới cụm từ “Biển Đảo” có lẽ phải nói đến vấn đề đặt cho nó một cái nghĩa rõ ràng nhất. Phần đông ý kiến cho rằng biển đảo là một phần máu thịt của Tổ quốc, vì vậy có muôn vàn trái tim ngày đêm hướng về biển đảo, dành tình yêu cho những người lính biển cùng các chiến sĩ, các lực lượng ngày đêm bảo vệ chủ quyền biển đảo nước nhà. Thiết nghĩ rằng đây thật sự là một ý kiến rất thực, Sở dĩ nói như vậy vì tôi biết rằng cũng có nhiều người như tôi, chưa từng đặt chân ra đảo, nhưng đến với biển bằng một tình yêu, và thật khó có thể định nghĩa tình yêu ấy. Đó là niềm tự hào, say mê trước vẻ đẹp của những bãi cát dài, làn sóng biếc, vịnh đảo nên thơ. Nhưng hơn hết, đó là nỗi xúc động trước những người đã làm đẹp hơn bức tranh tuyệt sắc ấy.
Yêu biển mà không yêu những con người nơi đây thì chính là một thiếu sót lớn. Bởi vì đây là quê hương tôi, và những người sống nơi đây chính là đồng bào của tôi. Tôi yêu cái cách họ định nghĩa biển đảo :’’Đảo là nhà, biển cả là quê hương”. Chỉ những con người gắn bó lâu dài với nơi đây mới yêu biển đến như thế. Họ có thể mặc kệ những nguy hiểm trong những ngày mưa bão để ra đảo sống, họ có thể rời xa gia đình trong một khoảng thời gian dài để trở thành những người hùng gác biển. Họ có thể xem biển như là một người chủ hào phóng, dựa vào biển mà nuôi sống gia đình. Hay đơn giản họ chọn biển là nơi an nghỉ cuối cùng của mình. Hòa mình vào biển để mãi sống bên biển đôi khi chính là tâm nguyện duy nhất của họ.
Niềm tự hào của tôi với biển đảo nước nhà còn là hình ảnh những người chiến sĩ hải quân, đầu đội mũ, tay vác súng đứng canh giữ biển. Bạn biết không, ngay từ nhỏ, các bà các mẹ đã đem tình yêu biển đảo gieo vào những tâm hồn còn non nớt. Vì thế yêu đến mức có thể gạt bỏ những thú vui vô thường của đất liền mà gắn bó đời mình với đảo là điều có thể hiểu. Giữ đảo chính là đang bảo vệ quê hương mình. Mang trên vai trọng trách bảo vệ quê hương đất nước chính là niềm tự hào của các chiến sĩ hải quân .
Con người ở đây đã đẹp thì cảnh vật ở đây còn đẹp hơn rất nhiều. Thượng đế đã phú cho nơi đây một nét diễm lệ mà khó nơi nào sánh bằng. Biển nước ta tuy không quá lớn nhưng khả năng phát triển kinh tế nhờ biển là rất cao. Ngư trường rộng lớn, nguồn nhiên liệu dưới lòng biển nhiều, phong cảnh đẹp, con người hòa đồng,… đêm đến cho ta nguồn lợi rất lớn. Giống như tôi, thì nhiều người không biết nhiều về biển, nhưng ai cũng có thể nói được cái lợi mà biển đã đem lại. Có ai không biết di tích lịch sử Nhà tù Côn Đảo đang ngày đêm đón những lượt tàu ra biển để hồi tưởng lại một thời huy hoàng cũng chính là một thắng cảnh đẹp của biển đảo quê ta, là thương hiệu của Việt Nam đất nước anh hùng. Hay ai lại không nhớ tới hương vị thơm ngon được tạo ra nhờ mùi vị đặc trưng của tỏi Lý Sơn.Chính nhờ thương hiệu tỏi Lý Sơn mà mọi người càng hiểu rõ hơn về biền đảo- nơi mà có những giá trị không thể tìm thấy nơi đất liền. Và còn hình ảnh khác làm nên thương hiệu biển đảo cho những con người nơi đất liền chưa một lần đặt chân ra đảo. Với tôi thì những hình ảnh trên chính là niềm tự hào của một con người đối với quê hương mình.
Biển đẹp với một phong cách nhẹ nhàng như từng lớp sóng âm thầm xô bờ đến khi sóng bào mòn đá lúc nào không hay. Giống như thế, tiếp xúa với biển nhiều qua các hình ảnh, thông tin trên mạng, tin tức thời sự nhiều đến nổi một con người như tôi củng yêu biển lúc nào không hay. Tôi vẫn còn ấn tượng với một câu thoại trong vai cô giáo trong một clip hài được đăng tải trên mạng. Câu thoại ấy đơn giản chỉ là “ Trường Sa-Hoàng Sa là của Việt Nam”...
Và vì vậy với những gì mà tôi cảm nhận được từ biển, tôi có thể tin rằng trong tương lai không xa,biển đảo nước ta sẽ phát triển toàn diện cả về đời sống vật chất, tinh thần và cả con người nơi đây. Vẫn là câu nói này, tôi mong các bạn hãy nhớ và luôn tâm niệm về điều này nhé: Đảo là nhà, biển cả là quê hương.