Theo em cần phải làm như sau để xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp và phát triển dựa trên tiêu chí tấm gương đồng chí Phan Đăng Lưu :
#Thứ nhất là:Làm điều tốt: Học hành chăm chỉ, giữ thân thể khỏe mạnh, giữ đầu óc sáng suốt, giúp người già yếu nghèo khổ, giữ sạch nhà cửa,đường phố…
$Thứ hai là:Không làm điều xấu: Không hút sách, không trộm cắp, không dối trá, không đánh nhau, không nhũng lạm…
&Thứ ba là:Giữ trái tim trong sáng: Tích cực về gia đình và đất nước, luôn làm cho mình giàu mạnh thêm, luôn làm cho mình giỏi giang thêm, luôn hỗ trợ các anh em của mình để họ giàu mạnh thêm và giỏi giang thêm…
Nếu tất cả mọi người đều tốt, đều giàu mạnh, đều giỏi giang… thi đương nhiên là cả nước sẽ tốt, sẽ giàu mạnh, sẽ giỏi giang…
Phát triển bản thân chính là phát triển đất nước. Làm hại bản thân chính là làm hại đất nước. Giữa chúng ta và đất nước có liên hệ mật thiết như liên hệ giữa ta và gia đình ta. Nếu ta tốt, giàu mạnh, giỏi giang, ta có thể thấy ngay là gia đình ta thêm tốt, giàu mạnh giỏi giang. Đất nước ta cũng thêm tốt, giàu mạnh, giỏi giang như thế, chỉ là khó thấy hơn gia đình một chút vì đất nước quá lớn nên hậu quả không lộ rõ như gia đình.
Đất nước chẳng phải là gì trừu tượng. Đất nước là chúng ta, mọi người dân họp lại. Chúng ta có thể không điều khiển được tác phong của ai cả, nhưng có một người của đất nước ta có thể điều khiển tác phong 100%–đó là chính mình. Vậy thì, tác phong của người khác hãy để họ tự lo, mỗi người chúng ta nên lo được cái ta có thể lo-đó là điều khiển tác phong của chính mình.
Những đoàn binh vĩ đại phạt Bắc bình Nam thưở trước thực ra cũng chỉ là số cộng của những cá nhân người lính, mỗi người một ngọn giáo làm nhiệm vụ dùng giáo của mình. Ngày nay cũng chẳng có gì khác, đoàn binh chiến đấu cho cường thịnh của tổ quốc ngày nay cũng chỉ là số đông chúng ta chụm lại, mỗi người múa ngọn giáo của chính mình.
Các bạn đừng nghĩ là mình phải là quan chức lớn, là đại gia, mình mới giúp ích được cho đất nước. Nếu so với các đại gia đã đi tù vì nhũng lạm, thì ai trong chúng ta cũng đã đóng góp cho đất nước nhiều hơn các quý vị đó. Đừng quan tâm đến chức vụ.
*Cuối cùng là tích cực rèn luyện đạo đức, tác phong; lối sống trong sáng, lành mạnh, không mắc tệ nạn xã hội; chống lối sống thực dụng, xa rời các giá trị văn hóa, đạo đức truyền thống của đất nước. Biết phê phán và chống những hành vi đi ngược lại lợi ích quốc gia, dân tộc.
@Kết bài:Ai viết đoạn này giùm mình với
- Hãy viết một đoạn văn ngắn về tình cảm quê hương có sử dụng từ trái nghĩa.
- Giúp mình càng nhanh càng tốt ạ... Ngắn thôi... Tớ cảm ơn rất nhiều <33 kamsamita :v
Đề : Miêu tả một cảnh đẹp mà em đã gặp trong mấy tháng nghỉ hè (có thể là phong cảnh, nơi em đi nghỉ mát, hoặc cánh đồng, hay rừng núi quê em).
(Tối đa 2 cấp giấy, tối thiểu 1 cặp rưỡi).^ ^
Viết đoạn văn
Chủ đề học tập có sử dụng cặp từ đồng nghĩaChủ đề về tình bạn có sử dụng từ láy, từ ghépBảo vệ môi trường có dùng từ trái nghĩa Mùa xuân có sử dụng từ láy, ghépTả cảnh đẹp Quê hương, sử dụng 1 thành ngữ Lưu ý : gạch chân các từ như yêu cầu trên, làm 1 trong 5 câu bạn nào làm hết thì càng tốt ^^ Rất mong đc sự giúp đỡ của mọi người !!Viết 1 đoạn văn diễn tả cảm xúc của em về 1 mùa trong năm ở quê hương, nơi mình đang sống
Giúp mình với, tự làm giúp mình nhé thanks (◍•ᴗ•◍)❤
Làm bài văn biểu cảm về quê hương?
(bạn nào làm đc mik cho 1 đúng)
(về thành phố Lào Cai càng tốt nhá)
Vũ Kánh Linh vào nhận hàng đê
Đối với lứa tuổi học trò chúng em, khi nhắc tới làng quê thân yêu, không ai là không có ấn tượng về một loài cây nào đó. Riêng em, em lại thích cây khế.
Đó là một loài cây bình dị, mộc mạc nhưng để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quyên.
Không hiểu sao em lại yêu cây khế đến thế. Cứ mỗi lần về quê là em chạy ra ngay gốc cây để ngắm nhìn nó. Hay có lẽ vì em và cây bằng tuổi nhau nên có quan hệ thân thiết đến vậy chăng?
Gốc cây không to lắm nhưng tán lá rất rộng. Dưới tán lá này, em nghịch rất nhiều trò. Cây khế tuy to như vậy nhưng mà hoa của nó bé nhỏ li ti. Những chùm hoa bám chặt vào thân như chẳng muốn rời. Vào mùa hoa kết trái khi cơn gió nhẹ thổi qua, cánh hoa bé nhỏ lấm tấm như vẩy vàng rơi rơi làm cho em cảm thấy thích thú. Ông em bảo cánh hoa đang làm nhiệm vụ của mình cho quả khế được sinh ra. Trong nắng hè oi bức, những chùm khế như ngôi sao sáng trên bầu trời.
Từ bé cây khế đã làm bạn của em. Khi em còn nhỏ ông em hay bế em ra gốc cây khế và nói rằng:
- Cháu ông lớn nhanh và gặt hái nhiều thành quả như cây khế đơm hoa kết trái này nhé!
Năm lớp bốn là năm em về quê lâu nhất năm đó, em trèo lên cây khế lấy quả nhưng không may gãy mất một cành. Em cảm thấy rất sợ vì đây là cây khế mà ông em quý nhất. Thật may may, ông đã không ,mắng em mà chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng:
- Lần sau cháu trèo lên cây phải cẩn thận, không làm gãy cành vì cây khế cũng biết đau như con người ấy.
Em càng lớn lên, cây khế càng to, ông em ngày càng già yếu đi. Vào những ngày cuối cùng ông dắt em ra bên cạnh gốc khế dặn em phải chăm sóc cây khế như cái gì đó thân thiết với mình. Bây giờ đúng dưới gốc cây khế, em nhớ lại lời dạy của ông lúc nào. Qua tán cây, em thấy nụ cười nhân từ hiền dịu của ông.
Cây khế không chỉ làm em nhớ đến quê hương mà còn là người bạn thân thiết, là sợi dây tình cảm của em và ông. Mỗi lần nhìn khế đậu quả em lại nhớ đến bao tình cảm thương yêu, trìu mến mà ông dành cho em. Cho thiên nhiên xung quanh.
Học tập và làm theo tấm gương đồng chí Phan Đăng Lưu; là một cán bộ, đoàn viên, thanh thiếu niên, đồng chí (bạn) cần làm gì để xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp và phát triển? Help me!!!!! #Lưu ý:Viết thành bài văn khoảng 1 trang rưỡi đến 2 trang giấy)