Hướng dẫn soạn bài Trạng ngữ

Descendants “Trúc Trần”...

Gộp mỗi cặp câu hoặc vế câu ( in đậm )dưới đây thành một câu có cụm C-V làm thành phần câu hoặc thành phần cụm từ.(Khi gộp, có thể thêm bớt những từ cần thiết nhưng không làm thay đổi nghĩa chính của các câu và vế câu ấy )
a) Anh em hòa thuận, hai thân vui vầy
b) Đây là một cảnh rừng thông. Ngày ngày biết bao nhiêu người qua lại.Nhưng bao nhiêu người qua lại cũng chỉ mải suy tính xem rừng này mỗi năm lấy được bao nhiêu nhựa thông, bao nhiêu củi thông.Đén lúc có người nhìn cảnh chỉ vì mến cảnh và biết quên mình trong cảnh, từ lúc ấy mới có văn thơ.

Phương Thảo
6 tháng 3 2017 lúc 20:31

a) Anh em hòa thuận, hai thân vui vầy

\(\rightarrow\) Anh em hoà thuận khiến hai thân vui vầy.
b) Đây là một cảnh rừng thông. Ngày ngày biết bao nhiêu người qua lại.Nhưng bao nhiêu người qua lại cũng chỉ mải suy tính xem rừng này mỗi năm lấy được bao nhiêu nhựa thông, bao nhiêu củi thông.Đến lúc có người nhìn cảnh chỉ vì mến cảnh và biết quên mình trong cảnh, từ lúc ấy mới có văn thơ.

\(\rightarrow\) Đây là cảnh một rừng thông ngày ngày có biết bao nhiêu người qua lại. Nhưng bao nhiêu người qua lại cũng chỉ mải suy tính xem rừng này mỗi năm lấy được bao nhiêu nhựa thông, bao nhiêu củi thông. Đến lúc có người nhìn cảnh chỉ vì mến cảnh và biết quên mình trong cảnh, từ lúc ấy mới có văn thơ.

Bình luận (0)
Trần thị huệ
10 tháng 3 2017 lúc 20:02

a, Anh em hoà thuận làm cho hai thân vui vầy.

b, Ngày ngày biết bao nhiêu người qua lại ngắm cảnh một rừng thông đẹp.

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Ngọc Diễm
22 tháng 3 2017 lúc 19:00

, anh em hoà thuận nên hai thân vui vầy

b, đây là một cảnh rừng thông mà ngày ngày biết bao nhiêu người qua lại

Bình luận (0)
lê trần minh quân
4 tháng 5 2018 lúc 22:37

a) Anh em hòa thuận, hai thân vui vầy

→→ Anh em hoà thuận khiến hai thân vui vầy.
b) Đây là một cảnh rừng thông. Ngày ngày biết bao nhiêu người qua lại.Nhưng bao nhiêu người qua lại cũng chỉ mải suy tính xem rừng này mỗi năm lấy được bao nhiêu nhựa thông, bao nhiêu củi thông.Đến lúc có người nhìn cảnh chỉ vì mến cảnh và biết quên mình trong cảnh, từ lúc ấy mới có văn thơ.

→→ Đây là cảnh một rừng thông ngày ngày có biết bao nhiêu người qua lại. Nhưng bao nhiêu người qua lại cũng chỉ mải suy tính xem rừng này mỗi năm lấy được bao nhiêu nhựa thông, bao nhiêu củi thông. Đến lúc có người nhìn cảnh chỉ vì mến cảnh và biết quên mình trong cảnh, từ lúc ấy mới có văn thơ.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Descendants “Trúc Trần”...
Xem chi tiết
My Lai
Xem chi tiết
Sách Giáo Khoa
Xem chi tiết
Kim Diễm
Xem chi tiết
Nguyễn Hồ Ngọc Anh
Xem chi tiết
Sách Giáo Khoa
Xem chi tiết
Thuong Trân
Xem chi tiết
Sách Giáo Khoa
Xem chi tiết
Sách Giáo Khoa
Xem chi tiết