Tuy là một bài thơ ngắn chỉ 4 câu nhưng ở Trung Quốc hiểu tường tận bài thơ này vẫn có những ý kiến chưa thống nhất. Trước hết về thời gian sáng tác bài thơ này các sách đều ghi là “không xác định” chỉ biết Lý Bạch ban ngày đi chơi, ban đêm ngủ nhìn trăng sáng rồi nhớ quê hương như tứ một câu thơ của Đỗ Phủ “nguyệt thị cố hương mình” .Bài thơ mặc dù tác giả, cảnh và người là Trung Quốc nhưng nó được người dạy, học trong nhà trường phổ thông Việt Nam cảm nhận sâu sắc, có tác dụng trong việc giáo dục tình cảm yêu thiên nhiên, quê hương, đất nước trong mỗi người Việt Nam.
trầm tư, băn khoăn, bâng khuâng ...
Trăng là quê hương, mỗi khi nghĩ đến trăng là nghĩ đến quê hương
Trăng là quê hương, mỗi khi nhìn thấy trăng thì sẽ thấy quê hương của mình và nói lên tình yêu sâu sắc, tha thiết của tác giả đối với trăng đồng thời thể hiện tình yêu sâu nặng, tình cảm thủy chung của tác giả đối với quê hương mình