Chiến tranh phi nghĩa là một tội ác. Những cuộc chiến tranh gây ra bao cảnh li tán, chia lìa; là nguyên nhân của sự đợi chờ, mòn mỏi, những khổ đau tan nát, thậm chí là hiểu lầm tai hại. Chẳng ai có thể quên hình ảnh những người mẹ mắt lòa đi vì khóc nhớ thương con, cũng chẳng ai có thể quên nàng Vũ Nương bị chồng hiểu lầm rồi chết trong oan ức. Không dừng lại ở đó, tội ác lớn nhất mà chiến tranh phi nghĩa gây ra là sự giết chóc dã man, sự phá hoại tàn khốc. Sau mỗi trận chiến, những xác người la liệt, những dòng máu loang lổ, những đôi mắt trợn trừng... là lời tố cáo đanh thép nhất đối với sự man rợ của lửa đạn chiến trường. Và kia nữa, hãy nhìn thân thể của những bé thơ vô tội, những cụ già đau yếu để rùng mình vì sự nhẫn tâm của bom rơi đạn nổ. Những con đường mang đầy thương tích, những ngôi nhà đổ nát, những trường học tan hoang... Sau chiến tranh, bóng dáng của khổ đau và bất hạnh vẫn chưa buông tha con người. Đó là những nỗi đau của đất và người hai thành phố Na-ga-sa-ki và Hi-rô-si-ma, là những nạn nhân chất độc da cam đi-ô-xin Việt Nam đang hứng chịu... Với tất cả những điều đó, loài người tiến bộ cần lên án và chống lại chiến tranh phi nghĩa.
Chúng ta hẳn ai cũng biết chiến tranh là những cuộc xung đột,tranh chấp,có khi còn sử dụng vũ khí ..này sinh vì những bất đồng quan điểm,tư duy...hay đó các tham vọng của một cá nhân hoặc tập thể muốn lợi dụng chiến tranh.
Việt Nam ta có lịch sử lâu đời giữ nước và dựng nước.Trong quá trình giữ nước,biết bao cuộc chiến tranh đã xảy ra và để lại hậu quả thương tiếc.Có biết bao người đã hi sinh trên chiến trường khói bom;có bao nhiêu đứa trẻ mồ côi yếu ớt mỏng manh,không được đi học;những người vợ,người mẹ đơn côi một thân một mình làm lụng nơi hậu phương,rồi biết bao giọt lệ nhớ chàng trai đi lính,mong cầu yên bình....,cuộc sống nhân dân đói khổ,nghèo nàn trong khi lại sử dụng một số tiền lớn cho những cuộc chiến tranh phi nghĩa....Chiến tranh kết thúc nhưng những gì nó để lại thật lớn:đó là nỗi đau xót trong tim không gì bù đắp đợt,những biến chứng để lại trên cơ thể con người...