" Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đường
Ðể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương
Cho đoàn xe kịp giờ ra trận
Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa
Ðánh lạc hướng thù. Hứng lấy luồng bom...
Ðơn vị tôi hành quân qua con đường mòn
Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái
Một nấm mộ, nắng ngời bao sắc đá
Tình yêu thương bồi đắp cao lên...
Tôi nhìn xuống hố bom đã giết em
Mưa đọng lại một khoảng trời nho nhỏ
Ðất nước mình nhân hậu
Có nước trời xoa dịu vết thương đau"
( Trích " Khoảng trời, hố bom" - Lâm Thị Mỹ Dạ).
a, Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ.
b, Người con gái trong đoạn thơ trên hi sinh như thế nào? Hãy tìm câu thơ chứa chi tiết đó.
c, Từ bài thơ em có suy nghĩ gì về con người và dân tộc Việt Nam.
Anh/ chị/ các bạn hocj24h ơi, giúp em bài này với ạ.