Không ít người bỏ lỡ những cơ hội để thay đổi cuộc sống của mình vì ngần ngại phải vượt qua những thử thách và đánh đổi những gì đang có để dốc sức vào những thành quả còn chưa kịp định hình. Tất cả níu giữ họ với những gì mình đang có, thỏa mãn với chúng mà không tìm kiếm những gì mình thực sự mong muốn. Nếu muốn thành công thì đừng ngại những khó khăn
“Cuộc đời tựa như một hòn đá, chính bạn là người quyết định để hòn đá ấy phủ rong rêu hay trở thành viên ngọc tỏa sáng” - Cavett Robert
Cuộc sống vốn không hề bằng phẳng mà luôn chứa đựng những vất vả, thách thức dành cho tất cả chúng ta. Và đời người là cuộc hành trình vượt qua những thử thách đó. Hãy hướng về phía trước. Bạn đừng vội nản chí, mỗi lần vượt qua một khó khăn, bạn sẽ thấy mình trưởng thành hơn. Và cách tốt nhất để đánh giá năng lực của một người là nhìn vào cách người đó đã vượt qua những khó khăn trở ngại trong cuộc sống. Sau cùng, khó khăn gian khổ sẽ đem lại cho mỗi người một tài sản vô giá - đó là sự trưởng thành và trải nghiệm.
Ai cũng muốn công việc của mình được suôn sẻ, không gặp rắc rối nào cả. Thế nhưng, khó khăn lại thường xảy ra vào những lúc không ngờ nhất. Trước khó khăn, nhiều người thường than thân trách phận sao mình bất hạnh đến vậy. Chỉ mới gặp chút rắc rối, họ đã thay đổi thái độ, thậm chí rơi vào bi quan, chán nản. Ngược lại, có những người lại xem khó khăn xảy đến là cơ hội, là thử thách, như lẽ thường của cuộc sống. Họ luôn có niềm tin vào một viễn cảnh tươi sáng và sẵn sàng đương đầu, thách thức với chúng và quyết tâm phải vượt qua.
Chấp nhận khó khăn hay để khó khăn nhấn chìm
Một trong những chìa khóa của thành công là không được bỏ cuộc dù hoàn cảnh có trở nên tồi tệ đến đâu chăng nữa - vì mọi vấn đề sau cùng luôn sẽ tìm được cách giải quyết. Đây là một thông điệp quan trọng chúng ta thường được nghe thấy, nhưng lại thiếu bản lĩnh khi áp dụng vào thực tế khi khó khăn xảy ra.
Chúng ta hay xem thường và thương hại những người bị phá sản. Nhưng trên thực tế, đó chính là lúc cả thế giới đang mở rộng ra đối với họ. Không còn gì để mất cũng có nghĩa là không có gì ràng buộc, giam hãm - họ là người tự do. Họ không cần phải bám mãi một công việc hay theo đuổi bất kỳ chuyện kinh doanh nào không thích hợp. Thế giới bỗng dưng trải rộng trước mắt họ hơn bình thường. Mọi thứ đều mới mẻ, bình đẳng, tất cả đều ẩn chứa những cơ hội tiềm ẩn.
Khi gặp khó khăn - mỗi người sẽ có một cách khác nhau
Bản thân bạn có làm được công việc tương tự như những người thành đạt đó không? Khi gặp khó khăn, bạn có nhìn thấy những cơ hội tiềm ẩn như họ?
Bạn có vượt qua nỗi sợ hãi, sự mất lòng tin như họ đã từng làm được không? Có lẽ bạn thường tự nhủ: “Tôi chỉ là một người bình thường, tôi không giống những người đó! Họ là những người đặc biệt, họ “quá thành công” và “quá phi thường”. Tôi cũng chẳng có một động lực hay sự cổ vũ tinh thần nào để vượt qua khó khăn trước mắt và hy vọng đạt được kết quả tốt đẹp sau này”. Phải thừa nhận đây chính là nguyên cớ lớn nhất khiến người ta đứng một chỗ, lùi lại hay không mạnh dạn vươn lên.
Tự nhủ với bản thân rằng mình không thể làm được điều mà người khác đã làm chính là gieo một nỗi e dè vào suy nghĩ của chính mình. Tại sao bạn không tự hỏi mình thực sự e ngại điều gì? Hãy nhớ rằng con đường duy nhất chắc chắn dẫn đến thất bại là không nỗ lực gì cả. Vậy bạn chẳng có gì để mất ngoài nỗi sợ phải thử làm. Mỗi người đều có một khả năng và một hoàn cảnh riêng, nên con đường vượt qua nghịch cảnh để vươn đến thành công cũng không giống nhau - ngoại trừ sức mạnh của ý chí, niềm tin và lòng dũng cảm.
Chắc chắn bạn cũng có cách của riêng mình để vươn tới thành công . Bạn có tất cả mọi thứ tiềm ẩn đó để có thể vượt lên số phận và thành công . Tại sao không thực hiện cho chính mình?
Nếu nói những khó khăn về tài chính là gay go thì không hẳn như vậy vì thực tế chúng ta vẫn có thể giải quyết đơn giản bằng việc huy động thêm vốn. Có một loại khó khăn khác, nan giải hơn rất nhiều, chẳng hạn như có diện mạo xấu hay khiếm khuyết về ngoại hình. Đây gần như là mối bận tâm chung của nhiều người. Người ta thường lo lắng về ngoại hình nhiều hơn bất cứ điều gì khác của bản thân. Họ xem đó là vấn đề lớn nhất của mình.
Có bao giờ bạn bận tâm về ngoại hình của mình chưa? Có bao giờ bạn cảm thấy rằng bạn không được ấn tượng hay xinh đẹp như mong muốn? Có bao giờ những quyết định giúp bạn đạt được những thành tựu như hôm nay đã từng dựa trên cách bạn cảm nhận về ngoại hình của mình không? Những quyết định ấy có khi nào ngăn cản bước tiến của bạn , dù chỉ một chút thôi? Quan niệm của mỗi người về vẻ bề ngoài của mình đối với người khác có thể gây khó khăn cho chính bản thân họ , và đó thật sự là một điều đáng tiếc bởi vì ngoại hình chẳng liên quan gì đến phong cách sống cả .
Có rất nhiều cơ hội trong cuộc sống
Thực tế đã chứng minh ngay cả trong những tình huống xấu nhất, thì những người dám nghĩ, dám làm, dám chịu vẫn có thể đạt được những điều tưởng chừng không thể với kết quả đáng kinh ngạc. Không ít người thành công đã từng rơi xuống tới tận cùng của vực thẳm. Họ lâm vào tình cảnh khốn khó, khánh kiệt về tài chính, tổn thất về ngoại hình, tinh thần và sức khỏe. Họ đã nhiều lần thất bại thật sự . Nhưng họ đều không để cho những thất bại và sự khổ sở đó trở thành cái cớ để gục ngã, để đầu hàng nỗi sợ hãi của bản thân. Thay vào đó , họ quyết lấy lại niềm tin và lòng can đảm để vươn lên và thành công.
Thật sự đối với những trường hợp đó, nếu không có những khó khăn bất lợi thì có lẽ họ vẫn đang theo đuổi những nghề nghiệp không đúng sở trường hay sống một cuộc sống bình thường như bao người khác. Không ai muốn khó khăn xảy đến với mình nhưng mỗi khó khăn đều ẩn chứa những hạt giống của cơ hội mới có thể làm thay đổi cả đời người. Khó khăn khiến chúng ta phải vận dụng mọi tiềm lực về trí tuệ, sức khỏe và tinh thần của bản thân mà bình thường chúng ta ít khi sử dụng, thậm chí không biết mình có những nội lực to lớn đó hay không.
Bạn ơi, nếu bạn muốn sống một cuộc đời mà không phạm một chút sai lầm nào làm gì được nấy thì đó hoặc là bạn đang ảo tưởng hoặc là bạn hèn nhát trước cuộc đời. Một người mà lúc nào cũng sợ thất bại, làm gì cũng sợ sai lầm là một người sợ hãi thực tế, trốn tránh thực tế và suốt đời không bao giờ có thể tự lập được.
Bạn sợ sặc nước thì bạn không bao giờ biết bơi. Bạn sợ nói sai thì bạn không bao giờ nói được ngoại ngữ. Một người mà không chịu mất đi gì thì sẽ chẳng làm được gì cả. Sai lầm cũng có hai mặt, tuy nó đem lại tổn thất nhưng nó cũng đem đến bài học cho cuộc đời.
Khi tiến bước vào tương lai, bạn làm sao tránh được sai lầm. Nếu bạn sợ sai thì bạn chẳng dám làm gì cả. Người khác bảo bạn sai chưa chắc bạn đã sai vì tiêu chuẩn đúng sai khác nhau. Lúc đó, bạn chớ ngừng tay mà cứ tiếp tục làm, cho dù có có gặp trắc trở, thất bại là mẹ của thành công.
Tất nhiên, bạn không phải là người liều lĩnh, mù quáng, cố ý mà phạm sai lầm, chẳng ai thích sai lầm cả. Có người phạm sai lầm thì chán nản, có kẻ sai lầm rồi tiếp tục sai lầm thêm. Nhưng có người biết suy nghĩ, rút kinh nghiệm, tìm con đường khác để tiến lên.
Những người sáng suốt dám làm, không sợ sai lầm mới là người làm chủ số phận của mình.
Một người mà lúc nào cũng sợ thất bại, làm gì cũng sợ sai lầm là một người sợ hãi thực tế và suốt đời không bao giờ có thể tự lập được – Không sợ sai lầm
Người trẻ bây giờ, lắm kẻ chẳng được tích sự gì và cũng lắm kẻ thích dùng những lời lẽ hằn học, mang đầy tính cá nhân để chỉ trích người khác.
Người trẻ bây giờ, cái tôi to quá, tự tin lấn lướt hết cả, cho rằng ai cũng kém cỏi, ai cũng cần phải được dạy bảo bởi vài ba câu lên giọng của mình.
Tất nhiên ai cũng có quyền đưa ra quan điểm, nhưng quan điểm kiểu gây sốc vơ đũa cả nắm thế này “Người trẻ bây giờ, lắm kẻ chẳng được tích sự gì!” thì cần phải xem xét lại.
Có quá phiến diện không khi bạn đang nhìn vào một vài thành phần thiểu số để đánh giá cả một thế hệ trẻ đang nỗ lực học tập, làm việc và thể hiện bản thân từng ngày từng giờ? Thế nào là vô tích sự, là ảo tưởng vô độ về bản thân?
Tôi có một cậu bạn học trường quốc tế, kiên quyết chỉ đi làm nếu đơn vị tuyển dụng chịu trả lương 1000 USD/tháng. Chắc chắn, các bạn đang chuẩn bị tinh thần để lao vào lên án vì sự “ảo tưởng” của cậu bạn này.
Nhưng thật sự nhé, tôi thấy không có gì là ảo tưởng vô độ về bản thân ở đây cả!
Có ảo tưởng không, khi trong suốt mấy năm đi học, cậu bạn tôi đã đi làm thêm đủ thứ việc, chuyên môn lẫn ngoài chuyên môn. Kinh nghiệm thực tế có thừa. Chưa kể đống kiến thức vốn cực vững, bằng chứng là những suất học bổng mà bạn tôi nhận đều đều từng năm.
Vậy thì tại sao lại cấm bạn tôi mơ về một mức lương tương xứng với những cố gắng của cậu ấy? Trong xã hội kinh tế thị trường này, thuận mua thì vừa bán. Tôi bán sức lao động của mình thì tôi phải được trả công xứng đáng. Đừng đánh giá tôi khi bạn chưa biết tôi đã cố gắng như thế nào, để ngày hôm nay tôi có thể mạnh dạn yêu cầu cho những thứ mình đáng được nhận.
Người trẻ bây giờ đã khác xưa rất nhiều rồi. Họ tự tin và năng động. Họ biết giá trị của mình nằm ở đâu, trong cái guồng quay xã hội này. Học ở trường chưa đủ, họ lao vào đời để tích lũy thêm kiến thức cho bản thân. Vô tích sự ở chỗ nào?
Cả một cộng đồng start-up dành cho sinh viên, quy tụ hàng nghìn bạn trẻ có niềm đam mê với kinh doanh ngày một lớn mạnh. Người trẻ đầy ắp ý tưởng mới, cùng nhau bắt đầu từ con số 0 tròn trĩnh. Người biết dạy người chưa biết, học hỏi lẫn nhau. Dù thất bại, dù thành công, nhưng chỉ cần họ dám nghĩ – dám làm – dám liều, thì điều đó chứng tỏ – họ là những người không vô tích sự!
Đã nhiều lần chúng ta tự nói với nhau, đến bao giờ cái tên Việt Nam mới nổi bật trên bản đồ thế giới, để khi nhắc đến người ta sẽ không hỏi một câu ngớ ngẩn “Việt Nam ở Châu Phi đúng không?” Thì câu trả lời chính là: bây giờ chứ còn chờ đến khi nào nữa. Nếu không là thế hệ trẻ thì còn ai có thể làm rạng danh cái tên Việt Nam nữa?
Người trẻ Việt tuy không to cao bằng chúng bạn năm châu nhưng lại có nhiều thành tích đáng để tự hào. Vóc dáng chúng ta tuy bé nhỏ nhưng những gì chúng ta đã thể hiện trên đấu trường quốc tế lại không tầm thường chút nào.
Em Vũ Xuân Trung (THPT chuyên Thái Bình, tỉnh Thái Bình) đã xuất sắc giành huy chương vàng Olympic Toán quốc tế 2016. Đây cũng là lần thứ hai Trung giành huy chương vàng cho Việt Nam.
Đầu tháng 11 vừa qua, những hình ảnh của cô nàng rapper Suboi đại diện cho một nhãn hàng nổi tiếng thế giới tràn ngập Quảng trường Thời đại – New York. Đây là kết quả Suboi xứng đáng được nhận sau nhiều năm chăm chỉ hoạt động nghệ thuật nghiêm túc của mình.
Thế hệ người trẻ Việt giỏi giang như thế, đừng bắt họ không được tự hào và tự tin về bản thân mình. Vì thế nếu bạn đang có cơ hội để chứng tỏ bản thân, hãy nắm bắt ngay lấy nó đừng ngại ngần dù chỉ một giây.
Chẳng có gì sai nếu bạn đến gặp nhà tuyển dụng và thể hiện hết những khả năng mà bạn có. Bạn không cần phải giấu giếm tài năng hay cố gồng mình lên để đối phó. Hãy là chính mình và tự tin vì những gì thuộc về mình. Đừng bắt người trẻ phải rụt rè, phải sợ sệt. Sai thì sửa, chưa biết thì học, có gì mà nói họ ảo tưởng về mình.
Rồi cũng không thể ép người trẻ cứ ngồi yên ở một vị trí nếu nó đã không còn phù hợp với họ nữa. Người trẻ năng động, nhiệt tình, nhảy 3-4 việc có làm sao? Họ rời bỏ vị trí cũ, nhường cơ hội đấy lại cho một người khác phù hợp hơn có tốt hơn là ở lại mà chẳng mặn mà gì hay không? Nhảy việc để tích lũy kinh nghiệm, để đi tìm cái bản thân thật sự mong muốn mà cũng bị chỉ trích nặng nề như thế sao? Quy chuẩn của bạn là trung thành với một công việc duy nhất, không có nghĩa là cả thế hệ trẻ này phải học theo bạn. Hãy thôi lên án và để người trẻ tự chọn con đường phù hợp nhất cho mình đi!
Cái đáng giá nhất của tuổi trẻ chính là thời gian còn nhiều, đôi chân còn khỏe, tư tưởng còn rộng mở. Ảo tưởng một tý, tự mãn một tý, bốc đồng một tý rồi thôi, chẳng có vấn đề gì. Hãy để người trẻ tự trải nghiệm, có vấp ngã mới có đứng dậy, có thất bại mới có thành công. Đừng vơ đũa cả nắm “người trẻ không được tích sự gì!