cho nhận xét bài thơ sau:
Ngày mưa
mưa rơi... mưa rơi rồi
lẹt đẹt...lẹt đẹt
khắp phố phường một màu trắng xóa
con ngồi thầm lặng trước sân nhà
nhìn ra ngoài trời thấy bâng khuâng
những giọt mưa cứ ồ ồ đổ chảy
ướt mái nhà cùng những tán lá xanh
nhìn bầu trời mà lòng con luôn nghĩ
cuộc đời con lắm sầu uất và ưu buồn
nhưng chẳng ai thấu hiểu mà tâm sự
nhìn trời mưa
mà lòng con đổ lệ
nhớ dáng người dạy dỗ con ngày xưa
vui buồn gì đó người luôn giữ
cất giấu trong lòng chẳng nói ra!
con nhớ lắm một chiều mưa năm ấy
thầy và con cùng gặp gỡ nơi đây
căn nhà đó vẫn nằm trong kí ức
thầy dìu dắt đưa con ra cuộc đời.
con bt rằng
trời mưa rồi sẽ tạnh
nhưng lòng người rất khó có thể quên
nhất là khi họ luôn luôn nghĩ đến
những chuyện buồn cứ mãi đọng lại cơ
con buồn lắm mỗi khi mưa chợt đến,
nước mắt rơi tuôn theo những giọt mưa
lòng nao núng nhớ về kỉ niệm đó
nhớ kỉ niệm gặp thầy trong cơn mưa!
chắc có lẽ đó là niềm yêu mến
của con đây dành cho thầy đó thôi
và rồi con khôn lớn
thầy là người hướng con tới đam mê
một đam mê con luôn luôn sẽ ước
sẽ trở thành một võ sư tài ba.
thầy ơi con rất muốn
muốn gặp thầy trong hạnh phúc, niềm vui.
bởi con bt đời thầy là bể khổ
từ khó nhọc rồi vươn đến thành công
chính bởi thế mà thầy luôn muốn giúp
giúp cho con đạt tới những thành công,
một thành công mà thầy đã gây dựng
vào cuộc đời của chính con đây!
rồi sau này con sẽ lớn
sẽ bay xa trên con đường thầy deo
và rồi bao kỉ niệm về ngày mưa năm ấy
sẽ chẳng thể phai nhòa được đâu!