Tại sao Pháp kí hiệp ước với triều đình Huế sau trận Cầu Giấy lần thứ nhất mà sau trận Cầu giấy lần thứ hai thì không kí?
Từ nửa sau thế kỉ XIX, chủ nghĩa tư bản Pháp tiến dần lên giai đoạn chủ nghĩa đế quốc, vấn đề xâm lược thuộc địa đặt ra vô cùng cấp thiết. Đặc biệt vấn đề nhanh chóng hoàn thành xâm lược Việt Nam không còn là đường lối của một nhóm thực dân hiếu chiến mà đã trở thành đường lối chung của chính phủ Pháp. Do đó, sau thất bại ở trận Cầu Giấy lần hai (1883), thay vì hoang mang, dao động, tìm cách thương thuyết với triều đình Huế thì thực dân Pháp lại gấp rút gửi viện binh sang và chuẩn bị mở cuộc tấn công quyết định vào kinh đô Huế, buộc nhà Nguyễn phải đầu hàng
Sau trận cầu giấy thứ nhất: khiến quân pháp hoang mang, lo sợ. Triều đình Huế kí kết với pháp hiệp ước Giáp Tuất (15-3-1874): thừa nhận Nam kì thuộc Pháp, Pháp rút khỏi Bắc Kì.
Sau trận cầu giấy thứ hai, Pháp hoang mang dao động, toan bỏ chạy, nhưng Huế lại thương lượng với Pháp, hi vọng địch sẽ rút quân. Song tình hình lần này đã khác, Pháp có thêm viện binh, nhân cơ hội vua Tự Đức mới qua đời, nội bộ triều đình đang lục đục, chủ nghĩa tư bản Pháp trên đà phát triển, Thực dân Pháp đem quân đánh vào Thuận An, cửa ngõ kinh thành huế.----> Triều đình Huế hoảng sợ kí kết hiệp ước Hác-măng với Pháp.