các bạn trả lời đc câu nào thì trl giúp mình nhé! cảm ơn!
1/viết đoạn văn ngắn ( khoảng 8 dòng) nêu cảm nghĩ về văn bản "bàn ề phép học" đoạn trích từ " ngọc không mài " đến " những điều tệ hại
2/ viết đoạn văn ngắn (khoảng 8 dòng) nêu cảm nghĩ về nước đại việt ta từ "từng nghe" đến "song hào kiệt đời nào cũng có"
3/ viết đoạn văn ngắn ( khoảng 10 dòng) nêu cảm nghĩ về văn bản hịch tướng sĩ đoạn " các ngươi ở cùng ta coi giữ binh quyền' đến ' cũng chẳng kém gì"
4/ viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ về bài thơ " quê hương " đoạn từ "làng tôi ở vốn làm nghê chài lưới" đến "rướn thân trắng bao la thu góp gió"
5/ viết đoạn văn ngắn (khoảng 8 dòng) nêu cảm nghĩ về bài thơ tức cảnh pác pó
LƯU Ý LÀ ĐOẠN VĂN NGẮN THÔI NHÉ MỌI NGƯỜI!
3) Trước sự lâm nguy của đất nước, lòng yêu nước thiết tha của vị chủ soái Trần Quốc Tuấn được thể hiện ở lòng căm thù sục sôi quân cướp nước. Ta hãy nghe ông kể tội ác của giặc: "Ngó thấy sự giặc đi lại nghênh ngang ngoài đường, uốn lưỡi cú diều mà sỉ mắng triều đình, đem thân dê chó mà bắt nạt tể phụ, thác mệnh Hốt Tất Liệt mà đòi ngọc lụa, để thoả lòng tham không cùng, giả hiệu Vân Nam Vương mà thu bạc vàng, vét của kho có hạn, thật khác nào đem thịt mà nuôi hổ đói, sao cho khỏi để tai hoạ về sau!". Tác giả gọi giặc là "cú diều, dê chó, hổ đói" không chỉ vạch trần sự tham lam, độc ác mà còn vạch rõ dã tâm xâm lược của giặc; thể hiện sự khinh bỉ, căm ghét tột độ. Không chỉ kể tội ác của giặc mà Trần Quốc Tuấn còn bày tỏ nỗi đau xót trước nỗi nhục của quốc thể, nỗi đau đớn xót xa. Đó là biểu hiện của sự sẵn sàng xả thân để rửa nhục cho nước, để bảo vệ nền độc lập của dân tộc, khát vọng nước xả thân cho nước: "Chỉ căm tức chưa xả thịt lột da, nuốt gan, uống máu quân thù. Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa ta cũng vui lòng".
2) Văn bản Khẳng định sự tồn tại độc lập có chủ quyền của dân tộc Đại Việt Lập luận chặt chẽ, chứng cứ hùng hồn, văn biền ngẫu nhịp nhàng cân xứng, sử dụng từ ngữ chọn lọc, các biện pháp liệt kê, so sánh sử dụng hợp lí.
4)
Quê hương là nguồn cảm hứng vô tận của nhiều nhà thơ Việt Nam và đặc biệt là Tế Hanh – một tác giả có mặt trong phong trào Thơ mới và sau cách mạng vẫn tiếp tục sáng tác dồi dào. Ông được biết đến qua những bài thơ về quê hương miền Nam yêu thương với tình cảm chân thành và vô cùng sâu lắng. Ta có thể bắt gặp trong thơ ông hơi thở nồng nàn của những người con đất biển, hay một dòng sông đầy nắng trong những buổi trưa gắn với tình yêu quê hương sâu sắc của nhà thơ. Bài thơ “Quê hương” là kỉ niệm sâu đậm thời niên thiếu, là tác phẩm mở đầu cho nguồn cảm hứng về quê hương trong thơ Tế Hanh, bài thơ đã được viết bằng tất cả tấm lòng yêu mến thiên nhiên thơ mộng và hùng tráng, yêu mến những con người lao động cần cù. Với tâm hồn bình dị, Tế Hanh xuất hiện trong phong trào Thơ mới nhưng lại không có những tư tưởng chán đời, thoát li với thực tại, chìm đắm trong cái tôi riêng tư như nhiều nhà thơ thời ấy. Thơ Tế Hanh là hồn thi sĩ đã hoà quyện cùng với hồn nhân dân, hồn dân tộc, hoà vào “cánh buồm giương to như mảnh hồn làng”.“Quê hương” – hai tiếng thân thương, quê hương – niềm tin và nỗi nhơ,ù trong tâm tưởng người con đấùt Quảng Ngãi thân yêu – Tế Hanh – đó là những gì thiêng liêng nhất, tươi sáng nhất. Bài thơ với âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh động tạo cho người đọc cảm giác hứng khởi, ngôn ngữ giàu sức gợi vẽ lên một khung cảnh quê hương “rất Tế Hanh”.