Văn bản ngữ văn 10

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Trương Minh Châu

Cả nhà xem gì thì xem, riêng bà tôi chỉ chăm chú duy nhất một chương trình "ruột" mà nói ra ai cũng thấy làm lạ : Chương trình dự báo thời tiết.
Bà xem từ đầu tới cuối, từ "phía Tây bắc Bộ trời nhiều mây" cho đến tận cùng "các tỉnh Nam Bộ đêm không mưa ngày nắng". Bà xem với một cảm xúc bí ẩn sâu xa nào đó mà tuổi tôi chưa thể hiểu nổi.
Tôi hỏi mẹ. Mẹ trả lời:
- Bà phải "nắm chắc" thời tiết để còn cất quần áo giúp mẹ.
Tôi hỏi cô hàng xóm. Cô trả lời:
- À, cháu biết không, bà nghe thời tiết để nhắc trẻ con xóm này nhớ mang áo đủ ấm khi có gió mùa bất chợt và trời trở lạnh đột ngột. Hôm trước vô tuyến báo không mưa, cô vừa mới ra khỏi nhà đã mưa làm cho bé Hùng, bé Long đi trẻ bị ướt ngang đường. Bà cháu cứ lầm bầm "trách đài" mãi.
Tôi hỏi bố. Bố trả lời:
- Dự báo thời tiết trải dài theo đất nước. Ở Hà Nội có bố con mình. Ở Tây Nguyên có cô Út của con. Miền Đông Nam Bộ có chú con ở Đồng Nai. Sài Gòn có bác của con. Nghe thời tiết để bà dõi theo những đứa con xa. Trời đất ở đó lúc này ra sao. Đó cũng là cách theo dõi những người thân mà bà luôn nhớ trong lòng.
Tôi hỏi bà. Bà cười móm mém thơm lên trán tôi.
câu1: theo tấc giả văn bản người bà trong văn bản xem Chương trình dự báo thời tiết để làm gì?
câu 2: vì sao người bà trong đoạn văn bản trên lại lầm bầm ''trách đài'' mãi?
câu 3: theo anh/chị lí giải một cảm xúc bí ẩn sâu xa khiến bà xem Chương trình dự báo thời tiết là gì?
câu 4: một bài hộc có ý nghĩ nhất với anh chị sau khi đọc văn bản trên. Lí giải lí do tại sao anh chị lựa chọn cho mình bài học ấy


Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Thị Ngọc
Xem chi tiết
trunghieu nguyen
Xem chi tiết
Huỳnh Mỹ Huyền HVL 9A2
Xem chi tiết
Huyền Thương
Xem chi tiết
Phan Ngọc Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Anh Tú
Xem chi tiết
nguyen minh hung
Xem chi tiết
KHOINAUANSIEUNGON
Xem chi tiết
lê phong
Xem chi tiết