a)Ếch kêu uôm uôm,ao chuôm đầy nước.
b)Được mùa lúa,úa mùa cau.
c)Con trâu là đầu cơ nghiệp.
d)Khoai ruộng lạ,mạ ruộng quen.
e)Lên thác xuống ghềnh.
a)Ếch kêu uôm uôm,ao chuôm đầy nước.
b)Được mùa lúa,úa mùa cau.
c)Con trâu là đầu cơ nghiệp.
d)Khoai ruộng lạ,mạ ruộng quen.
e)Lên thác xuống ghềnh.
Chỉ ra câu rút gọn và nêu tác dung của câu rút gọn trong cac trường hợp sau
A) núi cao như đột ngột hiện ra chắn ngang trước mặt .Đã đến phường Rạnh. Thuyền chuẩn bị vượt nhiều thác nước
B) tôi tợn lắm. Dám cà khịa với tất cả bà con trong xóm
C) tôi dậy từ canh tư. Còn tối đất, cố đi mãi trên đá đầu sư, ra thấu đầu mũi đảo. Và ngồi đó rình mặt trời lên
D) bà ấy mệt quá . Không lê được một bước . Không kêu được một tiếng cơ chừng tiếc của. Cơ chừng hết sức. Cơ chừng hết hơi
Cho đề bài : Đâu còn tiếng ếch! với các gợi ý sau đây. Em hãy lựa chọn, sắp xếp, phát triển để có một dàn ý bà văn biểu cảm hợp lí.
a, Ếch là loại "gà đồng", món đặc sản được ưa chuộng
b, Ếch là người bạn của nhà nông, là giống vật có ích
c, Trước đây cánh đồng làng em đêm đêm râm ran tiếng ếch, nay thì im ắng
d, Ếch ăn các côn trùng, các thứ sâu hại lúa
e, Từng gánh ếch nặng trĩu quẩy vào các nhà hàng, khách sạn
g, Hãy tưởng tượng khi đồng ruộng không còn có con ếch nào thì sẽ ra sao
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Bài làm~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Em bỏ các ý…………………………………………………………….….
- Theo em nên lựa chọn và sắp xếp các ý theo mạch cảm xúc sau
+…………………………………………………………………
+…………………………………………………………………
+…………………………………………………………………
+…………………………………………………………………
Cảm nhận của em về đoạn văn sau:
"Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân.
(Mùa xuân của tôi - Vũ Bằng)
“Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa,trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ thương con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân’’
1,Đoạn văn trên trích trong văn bản nào? Tác giả là ai?
2,Nêu hoàn cảnh sáng tác của tác giả?
3,Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn là gì?
4,
Nêu nội dung của đoạn văn?
5,Tìm phép điệp ngữ có trong đoạn văn và cho biết nó thuộc dạng điệp ngữ nào? Nêu tác dụng?
Xác định các kiểu câu đặc biệt có trong những ngữ liệu sau và cho biết tác dụng của chúng
a. Sớm. Chúng tôi tụ hội ở góc sân. Râm ran
b. Chiều, chiều tối. Một chiều êm ả như ru, văng vẳng tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào
c. Cây tre Việt Nam! Cây tre xanh, nhũn nhặn, ngay thẳng, thuỷ chung, can đảm
d. Ôi Tổ quốc! Ta yêu như máu thịt
Như mẹ cha ta, như vợ, như chồng
Ôi tổ quốc! Nếu cần ta chết:
Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, dòng sông
e.Quen rồi. Mỗi ngày chúng tôi phà bom đén năm lần
f. Đêm. thành phố lên đèn như sao ta
g. Mưa đá! cha mẹ ơi! Mưa đá!
Tôi chạy vào, bỏ trên bàn tay đang xoè ra của Nho mấy viên đá nhỏ. Lại chạy ra, vui thích cuống cuồng
h. Trong lòng tôi, tiếng lá lao xao như không bao giờ tắt. Giờ buốt quá!
i. Sài gòn. Mùa xuân 1975. Các cánh quân đã sẵn sàng cho trận tấn công lịch sử
k. Không hiểu vì sao mình lại gắt nữa. Lại một đợt bom
l. Tnu thét lên một tiếng. Chỉ một tiếng thôi. Nhưng tiếng thét của anh bỗng vang lên thành nhiều tiếng thét dữ dội hơn
m. Buồn ơi! Xa vắng mênh mông là buồn
giải thích nghĩa của các câu tuc ngữ sau :
a, Cóc nghiến răng đang nắng thì mưa
b, Khoai ruộng la, mạ ruộng quen
c, ăn quả nhớ kẻ trồng cây
d, bán anh em xa, mua láng giềng gần
bài 1: Xác định từ ghép trong đoạn văn sau:
“Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai sấm được trai đừng thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân”( Mùa xuân của tôi- Vũ Bằng)