Chúng tôi bị bom vùi luôn (1). Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh (2).
Cười thì hàm răng lóa lên khuôn mặt nhem nhuốc (3). Những lúc đó chúng tôi gọi nhau là
“những con quỷ mắt đen”. (4)
a. Ghi lại câu văn rút gọn có trong đoạn trích và nêu ý nghĩa của những câu rút gọn ấy?
b. Chỉ rõ một khởi ngữ có sử dụng trong đoạn trích. Công việc của chúng tôi là gì mà “bị bom
vùi luôn”.
c. Những câu văn “Cười thì hàm răng lóa lên khuôn mặt nhem nhuốc .Những lúc đó chúng tôi
gọi nhau là “ những con quỷ mắt đen” gợi chúng ta nhớ đến những câu thơ nào ở “Bài thơ về
tiểu đội xe không kính”, hãy chép lại chính xác những dòng thơ ấy. Hãy chỉ rõ điểm giống nhau
giữa những câu văn trên và những dòng thơ vừa chép. “Những con quỷ mắt đen” sử dụng nghệ
thuật gì?
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
"Việc của chúng tôi là ngồi đây.Khi có bom nổ thì chạy lên,đo khối lượng đất lấp vào hố bom,đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom.Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường.Cái tên gợi sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng."
a) đoạn văn trích từ văn bản nào?ai là tác giả?
b) Xác định câu rút gọn trên đoạn trích và xác định thành phần được rút gọn
Cho đoạn văn sau:
” Việc của chúng tôi là ngồi đây. Khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường. Cái tên gợi sự khát khao làm lên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chẳng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn . Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng trắng lóa lên khuôn mătj nhem nhuốc. Những lúc đó, chúng tôi gọi nhau là” những con quỷ mắt đen”.”
1. Đoạn văn có mấy câu rút gọn? Đó là những câu nào? Nêu tác dụng của việc sử dụng câu rút gọn trong đoạn văn?
Việc của chúng tôi là ngồi đây: Khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất phải lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường. Cái tên gợi sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chẳng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng trắng lóa trên khuôn mặt nhem nhuốc. Những lúc đó, chúng tôi gọi nhau là “những con quỷ mắt đen”.
…Còn chúng tôi thì chạy trên cao điểm cả ban ngày. Mà ban ngày chạy trên cao điểm không phải chuyện chơi. Thần chết là một tay không thích đùa. Hắn ta lẩn trong ruột những quả bom. Tôi bây giờ còn một vết thương chưa lành miệng ở đùi. Tất nhiên, tôi không vào viện quân y. Việc nào cũng có cái thú của nó. Có ở đâu như thế này không : Đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay đang ầm ì xa dần. Thần kinh thì căng như chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu, chân chạy mà vẫn biết rằng khắp xung quanh có nhiều quả bom chưa nổ. Có thể nổ bây giờ, có thể chốc nữa. Nhưng nhất định sẽ nổ.
1/ Nội dung đoạn truyện trên
Em cảm ơn nhiềuuuu ạ :33
“…Vắng lặng đến phát sợ. Cây còn lại xơ xác. Đất nóng. Khói đen vật vờ từng cụm trong không trung, che đi những gì từ xa. Các anh cao xạ có nhìn thấy chúng tôi không? Chắc có, các anh ấy có những cái ống nhòm có thể thu cả trái đất vào tầm mắt. Tôi đến gần quả bom. Cảm thấy có ánh mắt các chiến sĩ theo dõi mình, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không đi khom. Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi có thể cứ đàng hoàng mà bước tới.
Quả bom nằm lạnh lùng trên một bụi cây khô, một đầu vùi xuống đất. Đầu này có vẽ hai vòng tròn màu vàng…
Tôi dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom. Đất rắn. Những hòn sỏi theo tay tôi bay ra hai bên. Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí! Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu chẳng lành. Hoặc là nóng từ bên trong quả bom. Hoặc là mặt trời nung nóng.
[…]
Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần. Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. Và mồ hôi thấm vào môi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng.
(Lê Minh Khuê, Những ngôi sao xa xôi, Ngữ văn 9, tập hai, trang 117-118)
Nêu nội dung của đoạn trích trên
Vắng lặng đến phát sợ. Cây còn lại xơ xác. Đất nóng. Khói đen vật vờ từng cụm trong không trung, che đi những gì từ xa. Các anh cao xạ có nhìn thấy chúng tôi không? Chắc có, các anh ấy có những cái ống nhòm có thể thu cả trái đất vào tầm mắt. Tôi đến gần quả bom. Cảm thấy có ánh mắt các chiến sĩ dõi theo mình, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không đi khom. Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi có thể cứ đàng hoàng mà bước tới.
a, Trình bày ngắn gọn cảm nhận của em về nhân vật “tôi” trong đoạn trích.
Viết đoạn văn quy nạp (khoảng 10 đến 12 câu) nêu cảm nghĩ của em về nhân vật “tôi”. Trong đoạn có sử dụng một phép thế, một câu cảm thán. (Gạch chân câu cảm thán và từ ngữ dùng làm phép thế)
“…Công việc của chúng tôi là ngồi đây. Khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất đá lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường. Cái tên gợi sự khao khát làm nên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chẳng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng lóa lên khuôn mặt nhem nhuốc. Những lúc đó, chúng tôi gọi nhau là những con quỷ mắt đen.”
Chúng tôi ba người. Ba cô gái. Chúng tôi ở một hang dưới chân cao điểm, con đường qua trước hang kéo lên đòi đi lên đâu đó, xa! Đường bị đánh lở loét màu đất đỏ, trắng lẫn lộn. Hai bên đường không có lá xanh ,chỉ có những thân cây bị tước khô cháy. Những cây nhiều rễ nằm lăn lóc, những tảng đá to một vài cái thùng xăng hoặc hình ô tô méo mó han gỉ nằm trong đất. Việc của chúng tôi là ngồi đây khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất lấp vào hố bom đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường cái tên gợi sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng. Do đó công việc cũng chẳng đơn giản chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chị thấy hai con mắt lấp lánh cười thì hàm răng lá lên khuôn mặt nhem nhuốc những lúc đó chúng tôi gọi nhau là "những con quỷ mắt đen". Đơn vị trăm chúng tôi ra trò có gì lại bảo "để cho bọn trinh sát chúng nó ở trên đó vắng" 1) Tìm hai phép liên kết trong đoạn trích trên 2) Em hãy nêu nội dung chính của đoạn trích trên 3) Từ đoạn trích trên em hãy tìm một câu có khởi ngữ, xác định khởi ngữ nằm trong câu em vừa tìm
Dưới đây là những đoạn trích truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi) Của Lê Minh Khuê.
– “Đơn vị chăm chúng tôi ra trò. Có gì lại bảo:” Để cho bọn trinh sát, chúng nó ở trên đó vắng…”
– “Có gì lý thú đây nếu các bạn tôi không quay về? Điện thoại réo. Đại đội trưởng hỏi tình hình. Tôi nói như gắt vào máy”
– Trinh sát chưa về. Không hiểu sao mình lại gắt nữa….”
– “…. Sốt ruột, tôi chạy ra ngoài một tí. Không thấy gì ngoài khói bom. Tôi lo.”…
Câu 1: Các phần trích trên đã hé mở điều gì về hoàn cảnh sống và công việc của các nhân vật được nói đến? Qua đó họ đã thể hiện phẩm chất cao đẹp nào?
Câu 2: Chỉ ra lời dẫn trực tiếp trong phần trích trên và chuyển câu đó thành lời dẫn gián tiếp?
Câu 3: Chỉ ra câu nghi vấn trong phần trích trên và nêu câu đó được dùng với mục đích gì ?
Câu 4 : Trong phần trích trên , các nhân vật bộc lộ phẩm chất nào đáng quý ?
Giúp tớ với ạaa