1.Viết bài văn nghị luận về vai trò của sách đối vs chúng ta
2.Dựa vào các văn bản chiếu dời đô và hịch tướng sĩ hãy nêu suy nghĩ của e về vai trò của những người lãnh đạo anh minh như lí công uẩn và trần quốc tuấn
3.Viết bài văn nghị luận hãy nói không vs tệ nạn xã hội
p/s: m.n giúp dùm e cần gấp sắp thi
Tớ nghĩ không nên đọc văn mẫu, vì mất công nhớ từng chữ của người ta, lại còn khó tóm ý.
Nếu bạn đọc dàn ý chi tiết thì bài viết sẽ có chất lượng hơn nhiều vì văn chấm theo ý, gv chỉ đọc lướt qua thôi chứ nhiều bài vậy cũng không thể chú ý từng câu được.
Hơn nữa, nếu bạn chỉ nhớ dàn bài, bài văn của bạn sẽ không bị rập khuôn, ngược lại sức sáng tạo sẽ linh hoạt hơn.
Thật ra thì chỉ đọc thôi thì khó mà nhớ được, cách tớ làm là chép dàn bài, chỉ 1 lần duy nhất thôi, không nhiều, bạn cũng có thể đọc lại dàn ý đó nhiều lần để củng cố cho chắc chắn.
Cảm ơn! Chúc may mắn!
BÀI 1:
I. Mở bài
– Pu-skin từng nói: “Đọc sách là cách học tốt nhất "
– E.Bur-ke cũng đã nói: “Đọc cuốn sách hay cũng như được trò chuyện với người thông minh”.
– Đọc sách là chúng ta vừa được học vừa được trò chuyện với người thông minh. Bởi vậy “Tôi đọc sách khống những để mở mang trí tuệ mà còn để nâng cao tâm hồn”.
II. Thân bài
Câu nói có ý nghĩa: đọc sách vừa giúp ta có thêm tri thức, rèn luyện nếp nghĩ vừa giúp tâm hồn ta được thanh lọc.
* Đọc sách giúp mở mang trí tuệ:
– Sách cung cấp nguồn tri thức khổng ỉồ, được đúc kết nên rất cô đọng và chính xác; việc học từ sách rất thuận tiện vì sách có thể đọc ở mọi nơi, mọi lúc
– Nhưng đọc sách cần phải đúng phương pháp và đúng loại nếu không sẽ tốn thời gian và sức lực mà chẳng thu được gì.
– Đọc sách rèn luyện kĩ năng tự nghiền ngẫm, phân tích.
Nâng cao trí tuệ không chỉ là việc tiếp thu thêm tri thức mà còn nâng cao kĩ năng suy ngẫm, đánh giá.
* Đọc sách còn giúp nâng cao tâm hồn. .
– Sách chuyên môn (Sách giáo khoa, Sách tham khảo…) giúp tự tin để vượt qua những gì mình cần phải làm trong cuộc sống.
– Sách về các lĩnh vực xã hội, cuộc sống, những cuốn tiểu thuyết giúp ta nhìn thấu cuộc đời, làm chủ được mình trước cuộc đời.
– Sách về các lĩnh vực văn hoá, địa lí, lịch sử giúp ta tìm thấy những điều tốt đẹp của cuộc đời, nuôi dưỡng ước mơ,…
– Sách để giải trí: thơ văn, âm nhạc, truyện…
– Sống một cách vui vẻ, có ý nghĩa; nghĩa là đã nâng cao tâm hồn.
Câu nói của Ghêrans đã khẳng định giá trị của sách.
Vì vậy cần đọc nhiều sách, nhưng tuy vậy cũng cần phải đọc đúng sách và đúng phương pháp thì mới hiệu quả.
III. Kết bài
– Sách vừa giá trị vừa dễ đọc.
– Hãy tận dụng thời gian và sức lực của mình vào việc đọc sách khi chưa quá muộn
BÀI VIẾT THAM KHẢO
Sách là người bạn thân thiết của mỗi người, đọc những cuốn sách hay chúng ta có những phút giây được tự do theo đuổi những suy nghĩ, những rung động riêng hoà theo hồn câu chữ mà khống bị vướng bận bởi bất cứ thứ gì. Nhờ vậy con người ta vừa được tiếp thu thêm nguồn tri thức bổ ích, giứp mở mang trí tuệ, vừa có cảm giác thanh thản hơn như được trở về với chính mình sau vòng quay ngẹt thở của cổng việc, cửa sự bận rộn mối ngày.
Đọc sách để mở mang trí tuệ: Đọc sách giúp con người nâng cao hiểu biết, tiếp thu tri thức: Sách có một khả năng .tập trung kiến thức, kinh nghiệm rất lớn. Do đó sách có thể cung cấp cho ta một nguồn tri thức khổng lồ đã được đúc kết cô đọng và chính xác ở mức độ cao.
Có nhiều cách học: từ thầy, từ bạn,…. nhưng không một ai có thể dạy ta tất cả những gì ta cần phải biết, ta nên biết. Do vậy việc đọc sách đối mỗi người là vô cùng cần thiết, hơn nữa sách có thể đọc ở mọi nơi mọi lúc nên rất thuận tiện.
Nói như thế không có nghĩa là bất cứ quyển sách nào cũng bổ ích, cũng hay, cũng cần đọc: số lượng sách nhiều vô số, gồm rất nhiều loại: sách giáo khoa, sách tham khảo, sách về từng lĩnh vực, khoa học, y học, nghệ thuật (văn thơ, hội hoạ, điêu khắc,…), sách cũng bao gồm cả truyện,…
Chất lượng mỗi sách là khác nhau, do vậy đọc sách cần phải lựa chọn kĩ càng từng loại sách, chất lượng sách nếu không tốt sẽ ngốn một phần lớn thời gian và sức lực của ta mà chẳng đem lại một kiến thức bổ ích gi.
Nguồn tri thức mà sách cung cấp có đến được với người đọc hay không và còn tuỳ thuộc vào phương thức đọc sách: đọc nhiều mà chỉ lướt qua thì chẳng đọng lại bao nhiêu. Do đó đọc cần phải đọc kĩ, biết suy ngẫm và tiếp thu. Như vậy việc đọc sách còn rèn luyện cho ta kĩ nâng nghiền ngẫm, phân tích tức là ta được tiếp thu kiến thức một cách trực tiếp, tự mình cảm nhận, không phải qua người trung gian. Nhờ đó đọc sách không những giúp ta có thêm hiểu biết mà còn giúp người đọc dần dần chín chắn hơn, biết tự minh suy nghĩ trước mọi vấn đề. Bởi vậy, việc đọc sách đốí với lứa tuổi thiếu nhi, tuổi mới lớn là vô cùng cần thiết và bổ ích. Mở mang trí tuệ không chỉ là việc tiếp thu trí thức mà còn là sự rèn luyện những nếp nghĩ, sự sáng tạo.
Đọc sách, không chỉ giúp ta được mở mang trí tuệ mà còn cảm thấy tâm hồn mình như được thanh lọc và nhẹ nhõm hơn. Nguồn tri thức từ sách là hành trang quý báu để mỗi người bước vào cuộc sống, sống và khẳng định mình giữa cuộc đời. Do vậy, đọc và tiếp thu trí thức từ sách giúp ta tự tín hơn trên bước dường đời của mình, trước những gì mình cần phải làm để sống một cuộc đời ý nghĩa. Chẳng hạn sau khi đã nghiền ngẫm kĩ nhiều cuốn sách về ba môn thi đại học, chúng ta có thể bình tĩnh, tự tin trước một kl thi cam go quyết định cuộc đời mình, cũng bởi vậy mà chúng ta sẽ thấy mình nhẹ nhõm và thoải mái rất nhiều.
Đọc sách, chúng ta vừa nâng cao tri thức, vừa tự rèn luyện nết nghĩ, nhờ đồ ta sẽ làm chủ được chính mình trước sự quay cuồng cùa vòng sống xô bồ. Những cuốn sách viết về đời sống, những cuốn tiểu thuyết,., giúp chúng ta nhìn rõ hơn về cuộc đời, bao diều hay dở, tốt xấu trong xả hội. Hiểu về bản chất của đời sống, làm chủ được bản thân mình trước những cám dỗ cùa cuộc đời, biết tự mình đặt ra câu hỏi: sống sao cho ra sống, sống sao khỏi bị sa ngã, sống sao cho hợp tình hợp lí.
Còn với những loại sách về văn hóa, địa lí, lịch sử,… mồi lẩn đọc sách là một lần ta được hòa mình vào những nét truyền thống văn hoá tốt đẹp khắp mọi nơi, hoà vào những miền đất nước, được quay về quá khứ, hướng đến tương lai,… nhờ đó chúng ta sẽ thấy cuộc đời tốt đẹp và tươi vui hơn. Đọc một cuốn sách viết về truyền thống của dân tộc miền núi phía Bắc với những chiếc váy xoè, điệu múa ô trong ta ngay lập tức nghĩ đến niềm vui sướng được đặt chân đến đó hay đọc một cuốn sách viết về quốc đảo Italia đầy huyền bí, tâm hồn ta cũng sẽ ngao du đến tận Châu Âu… và trong ta dần dần tự mình nuôi sống những ước mơ, tâm hồn ta sẽ được thanh lọc hơn trước những sự xô bồ, vất vả của cuộc sống hằng ngày.
Sách cũng là một cách giải trí hiệu quả. Những mẩu truyện cười, những bài thơ nhỏ giúp ta cảm thấy thoải mái hơn nhiều sau những giờ làm việc căng thẳng.
Như vậy, đọc sách không những giúp chúng ta mở mang trí thức, mà còn nâng cao tâm hồn mình. Được giải trí, sống một cách tự chủ, tự tin. Chứng ta sẽ tự đặt ra cho mình một phương pháp sống sao cho thật ý nghĩa, sống giữa cuộc đời và làm chủ chính đời sông của mình, nâng cao tâm hồn biết sống hợp tình hợp lí, sống vui vẻ và ý nghĩa.
Đọc sách vô cùng bổ ích mà cũng thật dễ dàng, có thể đọc mọi lúc mọi nơỉ, đọc sách vừa mở mang trí tuệ vừa nâng cao tâm hồn. Vì vậy hãy tận dụng thời gian và sức lực đang có vào việc đọc sách khi còn chưa quá muộn.
chúc bn may mắn ###
BÀI 2
Đối với một quốc gia, nhắc đến những nhà lãnh đạo đất nước là nhắc đến những người đứng đầu bộ máy hành chính nhà nước hay tổ chức quân sự, văn hoá...
Đứng trên cương vị một nhà lãnh đạo, trước hết họ phải là những người có tầm nhìn xa trông rộng, nhận định đúng tình hình đất nước, từ đó xác định đúng nhiệm vụ của cả dân tộc.
Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn đều là những nhà lãnh đạo tài ba, uyên bác thông hiểu kim cổ đông tây. Vị vua đầu tiên của triều Lý đã nhắc đến gương chuyển đô của vua Bàn Canh nhà Thương, nhà Chu. Trần Quốc Tuấn lại nêu gương những anh hùng hào kiệt, biết xả thân vì chủ tướng vì đất nước: Do Vu, Dự Nhượng, Kỉ Tín,... Có thể nói, biết "ôn cố” để "tri tân" là một trong những tố chất không thể thiếu của một nhà lãnh đạo. Và từ việc "nhớ chuyện cũ", các nhà lãnh đạo tài ba đã thể hiện thiên năng "biết chuyện mới, chuyện đời nay” rất tài tình.
Nhà Đinh, Lê "không noi theo dấu cũ Thương Chu" giữ nguyên vị trí kinh đô tại Hoa Lư mà đất Hoa Lư chỉ là chốn núi rừng hiểm trở, khắc nghiệt. Điều đó khiến thời vận đất nước gặp nhiều trắc trở. Lịch sử cũng đã chứng minh điều đó, hai nhà Đinh Lê triều vận ngắn ngủi, nhân dân gặp nhiều khó khăn.. Có thể nói, việc phê phán hai triều Đinh, Lê một phần lớn đã thể hiện tầm nhìn lãnh đạo của Lí Công Uẩn. Ông đã nhìn rõ một thực tế quan trọng: đất nước đang bước vào thời bình, Hoa Lư không còn phù hợp với vị thế kinh đô nữa!
Trần Quốc Tuấn cũng vậy. Từ thực tế của việc giặc Nguyên Mông xâm lược nước ta lần một và thái độ của chúng hiện nay, ông đã thấu rõ nguy cơ của một cuộc chiến chống xâm lược. Sang nước ta, quân Nguyên Mông “uốn lưỡi cú diều mà sỉ mắng triều đình, đem thân dê chó mà bắt nạt Tể phụ”, “đi lại nghênh ngang”, bắt dân ta cống nạp khoáng sản, vàng bạc.. Vậy rõ ràng, chúng chưa hề thấm thía bài học từ thất bại của cuộc xâm lược lần một và đang mưu mô cuộc chiến tranh ăn cướp lần hai.
Giặc như vậy còn lực lượng quân sĩ ta thì sao? Vị nguyên soái lỗi lạc thêm một lần đau xót khi chứng kiến thực cảnh binh sĩ dưới quyền lơ là mất cảnh giác trước nguy cơ mất nước. Họ “hoặc thích chọi gà, hoặc mê tiếng hát”, chơi cờ... Ông cay đắng chỉ ra một điều tất yếu là khi giặc đến những thú vui ấy chỉ trở thành tai họa “cựa gà trống không đâm thủng áo giáp của giặc”, “tiếng hát hay không thể làm cho giặc điếc tai", “mẹo đánh cờ không thể dùng làm mưu lược nhà binh”…
Từ việc nhìn nhận thấu suốt tình hình đất nước, các nhà lãnh đạo anh minh đều xác định rõ nhiệm vụ của quân và dân. Điều quan trọng là họ có những quyết định đúng đắn, những hành động táo bạo để đưa đất nước đển được bến bờ của sự bình yên và phát triển.
Lí Thái Tổ xác định nhiệm vụ hiện tại là cần dời đô khỏi Hoa Lư. Nhưng dời đô đến đâu? "Thành Đại La.. là nơi trung tâm trời đất,có thế rồng cuộn hổ ngồi lại tiện hướng nhìn sông dựa núi, dân cư không khổ vì ngập lụt, muôn vật phong phú tốt tươi. Xem khắp nước Việt ta chỉ có nơi đây là thánh địa”. Từ việc có ý thức sâu sắc ưu thế của thành Đại La đối với việc phát triển đất nước, Lí Thái Tổ đã có quyết định đúng đắn là thiên đô về mảnh đất văn hiến này.
Trần Quốc Tuấn trên cương vị Tổng chỉ huy cuộc kháng chiến chống quân Nguyên Mông đã khẳng định ý chí đánh giặc của toàn dân tộc đồng thời khuyên khích, động viên tinh thần chiến đấu của binh sĩ. Ông khuyên quân sĩ phải biết “kiềng canh nóng mà thổi rau nguội”, phải biết ra sức tập luyện để sẵn sàng chiến đấu. Không chỉ vậy, ông còn soạn thảo “Binh thư yếu lược” làm sách lược cho binh sĩ tập luyện, rèn quân.