Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Chưa có thông tin , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 25
Số lượng câu trả lời 3233
Điểm GP 602
Điểm SP 2639

Người theo dõi (147)

Đang theo dõi (1)

Phạm Vĩnh Linh

Câu trả lời:

Tham khảo

An toàn giao thông luôn luôn là một vấn đề gây nhức nhối của toàn xã hội và hot hơn bao giờ hết là thời điểm không khí Tết đang đến gần với số vụ tai nạn giao thông ngày một báo động. Từng ngày, từng giờ trôi qua tai nạn giao thông đã cướp đi bao nhiêu sinh mệnh của mỗi người, gây ra bao thương tích, tàn phế và mang đến nỗi đau xót không thể bù đắp cho hàng ngàn người thân. Chính vì thế chúng ta cần phải nâng cao ý thức trách nhiệm của bản thân, đặc biệt là các bạn học sinh thế hệ trẻ-măng non của đất nước.

Với mỗi chúng ta việc bảo vệ an toàn khi tham gia giao thông đến trường bằng phương tiện xe đạp, xe đạp điện là vô cùng thiết yếu .Các bạn cần phải tuân thủ những quy định của luật giao thông đã đề ra. Đi về bên phải , đi đúng làn đường được quy định. Không đi dàn hàng ngang, buông thả tay khi đang điều khiển xe. Không đèo nhiều hơn một người và cười nói khi tham gia. Đến ngã ba, ngã tư có đèn đỏ phải dừng lại. Khi muốn rẽ sang đường cần phải giảm tốc độ , quan sát an toàn mới được rẽ sang

Mong rằng qua buổi tuyên truyền này các bạn không những là người tham gia an toàn giao thông mà còn tuyên truyền cho bạn bè, gia đình để mọi người có thêm hiểu biết và tuân thủ đúng quy định. Hãy chung tay xây dựng nếp sống văn hóa giao thông, góp phần kéo giảm tai nạn giao thông và xây dựng một xã hội an toàn, lành mạnh.

Câu trả lời:

Tham khảo

Trực tiếp: Trong phòng của em, đồ vật em thích nhất chính là chiếc bàn học. Bởi đó là món quà do bố đã tặng cho em nhân dịp em đạt giải Nhất trong cuộc thi Kể chuyện về Bác Hồ. Bàn được thiết kế theo kiểu truyền thống thường thấy. Toàn bộ bàn đều được làm từ gỗ, bên ngoài quét một lớp sơn màu đỏ như rượu vang. Mặt bàn khá rộng, bề ngang dài đến hơn 1m. Phía mặt trước bàn, có một cái giá sách bốn ngăn để em cất sách vở. Dưới mặt bàn là một ngăn kéo cao khoảng một gang tay. Đó là nơi em để các món đồ nhỏ của mình. Bàn có hai cái chân lớn, bề ngang bằng bề ngang mặt bàn, chống thẳng xuống đất. Hai bên mặt chân, bố có đóng thêm các tấm ván nhỏ, để em đặt các hộp đồ và để cặp sách cho gọn và đẹp. Nối giữa hai mặt chân bàn, là một thanh gỗ ngang để em gác chân khi ngồi học. Mỗi khi ngồi vào bàn học, em luôn cảm thấy thoải mái và vui vẻ. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng của bố.

 

Gián tiếp: Là một học sinh, em được bố mẹ yêu quý sắm cho rất nhiều các dụng cụ học tập. Như sách vở, bút thước, chì màu, cặp sách… Trong đó, món đồ mà em thích nhất, cũng là món đồ có kích thước lớn nhất chính là chiếc bàn học mà bố tặng em nhân dịp em đạt giải Nhất trong cuộc thi Kể chuyện về Bác Hồ. Bàn được thiết kế theo kiểu truyền thống thường thấy. Toàn bộ bàn đều được làm từ gỗ, bên ngoài quét một lớp sơn màu đỏ như rượu vang. Mặt bàn khá rộng, bề ngang dài đến hơn 1m. Phía mặt trước bàn, có một cái giá sách bốn ngăn để em cất sách vở. Dưới mặt bàn là một ngăn kéo cao khoảng một gang tay. Đó là nơi em để các món đồ nhỏ của mình. Bàn có hai cái chân lớn, bề ngang bằng bề ngang mặt bàn, chống thẳng xuống đất. Hai bên mặt chân, bố có đóng thêm các tấm ván nhỏ, để em đặt các hộp đồ và để cặp sách cho gọn và đẹp. Nối giữa hai mặt chân bàn, là một thanh gỗ ngang để em gác chân khi ngồi học. Mỗi khi ngồi vào bàn học, em luôn cảm thấy thoải mái và vui vẻ. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng của bố.

Câu trả lời:

Tham khảo

Mười sáu câu đầu bài thơ Nhớ rừng là một bức tranh tứ bình đặc sắc. Thế Lữ đã vẽ lên bốn cảnh rừng núi với những vẻ đẹp khác nhau, trong những khoảnh khắc khác nhau. Cảnh có màu vàng óng ả của trăng, màu xanh trong vắt của nước suối đại ngàn, màu trắng đen mờ ảo của cỏ cây hoa lá. Hổ ta đang đứng trên bờ, say sưa ngắm nhìn cảnh vật đẹp đến say lòng ấy. Mưa rừng không phải là “mưa bay như khói qua chiều”, không phải là “mưa giăng mắc cửi”, càng không phải là “mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng” mà mịt mù, dữ dội rung chuyển cả núi rừng. Một buổi bình minh tinh khôi rạng rỡ, chim chóc reo ca, cây cối gọi mời, mọi vật đã thức giấc đón bình minh lên(Câu ghép). Riêng hổ ta lại ngủ, một giấc ngủ lạ đời : giấc ngủ “tưng bừng”. Hổ có giấc ngủ riêng của hổ, cảnh vật xung quanh có ồn ào, sôi động bao nhiêu càng làm cho giấc ngủ hổ thêm say, giấc mơ hổ thêm đẹp. Bức tranh cuối cùng tuyệt đẹp, đẹp một cách lộng lẫy bi tráng. Màu vàng óng ả của trăng, màu đen mờ ảo của những trận mưa rừng, cả màu hồng tươi của nắng mới đều không còn nữa thay vào đó là màu đỏ rực của máu và của ánh mặt trời sắp tắt. Hổ ta lúc này cũng không còn say sưa, mơ mộng như đêm nào, ngày nào mà đã hiện nguyên hình là một mãnh thú. Bên hổ, dưới chân hổ là cảnh “lênh láng máu” của những con thú yếu hèn. Ngoài xa, trên bầu trời cao rộng mênh mông ấy mặt trời cũng chỉ là một mảnh. Ta có cảm giác mặt trời cũng bé đi qua cái nhìn của hổ. Trong bức tranh, mọi vật hình như nhỏ hơn, chìm hẳn chỉ có hổ ta đứng đấy uy nghi, chễm chệ với tư thế là chúa tể của muôn loài. Chúa sơn lâm đẹp thật, một vẻ đẹp dữ dằn ghê gớm của một mãnh thú đang say mồi. Quả thật là những bức tranh tuyệt đẹp (Cảm thán)! Bộ tứ bình với bốn bức tranh diễn tả những cảnh khác nhau đã tạo nên bốn khoảnh khắc hoành tráng nhất của loài chúa sơn lâm. Con hổ như trung tâm của bức tranh,  (trợ từ) nền bức tranh chính là những phông cảnh hùng vĩ nơi núi rừng hoang dại đại ngài.