Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Nam Định , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 55
Số lượng câu trả lời 479
Điểm GP 1
Điểm SP 126

Người theo dõi (54)

Đang theo dõi (159)


Câu trả lời:

Là một người học sinh, em được bố mẹ mua sắm cho rất nhiều dụng cụ học tập. Nào sách, nào vở, nào bút, nào thước, nào cặp… Món đồ nào cũng đẹp và có nhiều ý nghĩa. Tuy nhiên, mỗi khi đến năm học mới, em lại phải thay mới một lần. Duy chỉ có chiếc bàn học là vẫn luôn gắn bó, sát cánh cùng em trong suốt bao năm qua.

Chiếc bàn học của em trông khá bình thường và cũ, nhưng nó có ý nghĩa tinh thần rất lớn với em. Bởi nó do chính tay bố và ông em đóng hồi em vào lớp 1. Từng vết cắt, dấu đinh đều chan chứa tình yêu thương rộng lớn của bố và ông. Chiếc bàn được đặt cạnh cửa sổ, nơi sáng sủa nhất cả căn phòng. Mỗi khi ngồi vào bàn, em sẽ được tận hưởng làn gió mát lành thổi từ bên ngoài vào.

Cả chiếc bàn được làm theo dạng hình hộp chữ nhật rất lớn. Chiều ngang khoảng 1 mét, chiều rộng khoảng 50cm, chiều cao khoảng gần 1 mét. Ông bảo, đóng bàn cao, to như vậy, để em có thể dùng được lâu dài. Cả chiếc bàn có màu nâu đỏ của gỗ. Mỗi khi úp mặt xuống bàn, em cảm giác như ngửi được mùi hương của tự nhiên. Phía trên cùng là mặt bàn, được bố đặt lên một tấm kính, giúp bảo vệ bàn và dễ đặt các dụng cụ học tập hơn. Tấm kính đó có kích thước đúng bằng với mặt bàn, được mài mòn, tròn xoe ở các cạnh để đảm bảo an toàn cho em. Phía dưới mặt bàn là chỗ em để chân khi ngồi. Ông còn cẩn thận đặt thêm một thanh ngang ở dưới đó để em gác chân. Điểm khác biệt lớn nhất của chiếc bàn này, chính là phần giá sách. Em thường thấy chiếc bàn của các bạn mua ở tiệm, sẽ có giá sách ở trên mặt bàn, phía trước mặt. Riêng chiếc bàn của em, giá sách nằm ở mặt bên của thân bàn. Chia làm hai dãy song song hai bên chỗ trống để chân. Bố bảo làm như vậy, vừa để em có chỗ học thoáng đãng, không chị che mất ánh sáng từ cửa sổ. Lại giúp em lấy sách vở dễ dàng, không phải đứng lên, ngồi xuống.

 

Mỗi bộ phận của chiếc bàn đều được bố và ông suy nghĩ cẩn thận rồi mới làm. Nên bất kì chỗ nào cũng thật phù hợp và tiện dụng đối với em. Góc trong cùng mặt bàn, sát cửa sổ, em đặt một lọ hoa nhỏ, lúc nào cũng có một bông hoa hồng nhung xinh xắn được hái từ khu vườn trước nhà. Bên cạnh, là lọ đựng bút được đan bằng tre, bên trong là những chiếc bút, chiếc thước được đặt gọn gàng. Còn phần mặt bàn còn lại chỉ được dùng khi em học bài mà thôi. Phía giá sách ở dưới, em xếp sách vở gọn gàng, theo từng nhóm riêng cho dễ tìm. Một mặt lưng của bàn còn trống, em có dán thêm những chiếc móc treo để treo balo, treo mũ, treo túi bút… Hằng ngày, em thường xuyên lau chùi và dọn dẹp chiếc bàn cẩn thận. Vì vậy, dù đã gần bốn năm tuổi rồi nhưng chiếc bàn vẫn rất đẹp, không có vết bẩn nào. Mỗi khi bước vào phòng em, ai cũng khen em là cô bé cẩn thận, gọn gàng biết chăm sóc cho góc học tập của mình. Điều đó làm em rất hạnh phúc.

Theo thời gian, chiếc bàn ấy không còn chỉ là một món quà vô giá do ông và bố tặng nữa. Mà nó đã trở thành một người bạn tri kỉ của em. Trên chiếc bàn đó, em ngày ngày chăm chỉ học tập, tập viết từng nét chữ đầu tiên, giải từng bài toán. Cũng trên chiếc bàn đó, em viết thư gửi cho ông bà, ngồi đọc truyện tranh. Thật nhiều, thật nhiều kỉ niệm nữa mà em chẳng thể kể hết được.

Chắc chắn rằng, trong tương lai sắp tới, em vẫn sẽ giữ gìn và yêu quý chiếc bàn học của mình. Để chiếc bàn mãi là người bạn tinh thần tuyệt vời nhất của em.

Câu trả lời:

Trong cuộc sống, có rất nhiều người gặp hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn luôn biết vươn lên phấn đấu không ngừng được nhiều người ngưỡng mộ. Em đã từng nghe và đọc nhiều trên sách báo về tấm gương vượt khó trong học tập. Và mới đây, được tận mắt thấy mắt chứng kiến một tấm gương như thế em mới thấy càng thấy trân trọng và khâm phục người bạn ấy.

Minh là một người bạn cùng lớp của em. Đầu năm học năm lớp bốn, bạn được chuyển vào lớp. Khi vừa bước vào và được cô giới thiệu, cả lớp em đã ồ lên xôn xao về bạn. Qua lời kể của cô thì cả lớp biết được bạn ở trong miền Nam mới chuyển ra Bắc học tập và sinh sống. Minh tuy cùng tuổi với chúng em nhưng bạn nhỏ con lắm, bạn có nước da ngăm ngăm, gương mặt hiền lành và nụ cười như tỏa nắng. Điều đáng buồn là từ khi sinh ra Minh đã không có tay trái, bạn chỉ có một cánh tay phải duy nhất mà thôi.

Từ khi trở thành một thành viên trong lớp, nhóm bạn cá biệt trong lớp thường hay chế giễu Minh vì chỉ có một tay, có bạn còn ác khẩu hơn khi nói Minh là dị nhân rồi hả hê cười vui sướng. Những lúc như vậy, em thấy bạn cúi gằm xuống bàn, đôi mắt buồn trĩu xuống thật tội nghiệp. Mặc dù thế, Minh không hề đôi co với các bạn xấu trong lớp vì giữ đoàn kết lớp học, bạn vẫn luôn hăng hái phát biểu trong giờ học xây dựng bài. Lần nào kiểm tra Minh cũng có số điểm cao gần nhất lớp.

Một ngày nọ không thấy Minh đi học, cô giáo gọi điện cho mẹ của Minh thì biết rằng mẹ Minh bị ốm, Minh nghỉ học để phụ mẹ bán trà đá vỉa hè. Cô giáo và các bạn đến thăm thì thấy Minh ngồi vỉa hè với gánh nước, nhiệt tình mời khách rồi nhanh tay dọn bàn ghế mỗi lân khách đứng dậy. Nhìn thấy cô và các bạn, Minh ngại ngùng quay mặt đi, còn cô thì ôm lấy Minh không nói được điều gì. Sau ngày hôm đó chúng em cùng cô đến thăm nơi Minh ở thì được biết bạn sống trong một căn phòng trọ thuê chật hẹp. Cô giáo đã xin nhà trường miễn học phí cho trường hợp khó khăn của bạn và giúp đỡ mẹ Minh.

Mẹ bạn khỏi ốm, Minh quay lại trường học với niềm vui và phấn khởi khi biết được miễn học phí. Minh vẫn hăng say học tập và chấp hành tốt mọi nội quy trường lớp. Bạn vươn lên học tốt và có số điểm cao nhất lớp, không những thế còn đạt danh hiệu học sinh giỏi cấp thành phố. Cuối năm học Minh được nhà trường tặng danh hiệu học sinh nghèo vượt khó.

Em rất yêu mến và khâm phục nghị lực vượt khó vươn lên trong học tập của Minh. Bạn chính là một tấm gương sáng để em noi theo.

Câu trả lời:

Mỗi một món quà tặng với em đều vô cùng ý nghĩa. Nhân dịp sinh nhật lần thứ mười của em, em đã được bố tặng cho chú gấu bông Doremon, là nhân vật hoạt hình mà em thích nhất và chú cũng rất đáng yêu.

Chú to bằng một nửa người của em. Chú Doremon ấy không có bộ lông xù mềm mại như những chú gấu bông khác mà là một lớp lông bằng vải cô-tông phẳng lì, nhưng bù lại bên trong, chú được nhồi rất nhiều bông mềm, khiến chú phồng to lên trông mũm mĩm, đáng yêu và ôm vào mềm mại, êm vô cùng. Chú gấu bông này giống hệt như trong phim vậy. Chú cũng có màu da xanh lam nhạt, khuôn mặt, hai tay, hai chân và phần bụng thì màu trắng. Cái đầu chú nhẵn nhụi, không có tai, khiến cho em nhớ về tiểu sử hài hước về đôi tai bị chuột cắn mất của chú. Đôi mắt chú to, tròn, đen láy được thiết kế đầy cầu kì nên trông giống như thật vậy, cùng với chiếc mũi tròn màu đỏ như quả sơ-ri, lấp lánh trên khuôn mặt tròn to. Cái miệng rộng, hai bên ria mép được khâu tinh xảo, chú nở nụ cười tươi toe toét để lộ cái lưỡi hồng xinh xắn bên trong. Thân chú thấp mà to, cái bụng tròn tròn, phình ra dễ thương, ở giữa có chiếc túi thần kì chứa biết bao những món bảo bối kì diệu. Trước cổ chú Doremon ấy có chiếc chuông vàng, mỗi khi ôm chú nựng nựng, chiếc chuông ấy lại rung lên phát ra tiếng kêu nhè nhẹ rất vui tai. Đôi tay tròn tròn không có ngón tay cùng hai chân to như hai cái bánh mì nhỏ, đằng sau là chiếc đuôi ngắn đỏ chót khiến chú càng thêm đáng yêu.

Em rất yêu quý chú Doremon ấy. Em thường ôm chú khi ngủ, khi học bài. Mỗi lần ôm chú, em đều nhớ về tuổi thơ với những tập phim ý nghĩa, vui vẻ, với hình ảnh một chú mèo máy thông minh, lém lỉnh, hay giúp đỡ bạn bè. Chú như trở thành một người bạn của em, giúp em bớt cô đơn. Mỗi khi em buồn, nhìn vào gương mặt đang nở nụ cười rạng rỡ của chú, em lại cảm thấy vui vẻ và yêu đời hơn. Chú thật sự là một chú gấu bông tuyệt vời.