HOC24
Lớp học
Môn học
Chủ đề / Chương
Bài học
I. DÀN Ý 1. Mở bài: Giới thiệu chung: - Truyện xảy ra vào đời Hùng vương thứ sáu, ở làng Gióng, tỉnh Bắc Ninh (cũ), nay thuộc ngoại thành Hà Nội. - Cậu bé làng Gióng có công đánh đuổi giặc Ân, được nhân dân suy tôn là Thánh Gióng. 2. Thân bài: Diễn biến của truyện : - Hai vợ chổng già không có con. - Một hôm bà vợ ra đổng, thấy vết chân lạ rất to, liền dặt bàn chân vào ướm thử. - Bà thụ thai, sinh ra một đứa con trai. - Lên ba tuổi, đứa bé không biết đi, không biết nói. - Giặc Ân xâm phạm bờ cõi nước ta. - Vua sai sứ giả tìm người tài giỏi cứu nước. - Cậu bé chợt cất tiếng nói, bảo mẹ gọi sứ giả vào, nhờ sứ giả tâu với vua cấp cho mình giáp sắt, roi sắt, ngựa sắt để đi đánh giặc. - Cậu bé lớn nhanh như thổi, cả làng góp gạo nuôi cậu. - Sứ giả mang các thứ đến. Cậu bé vươn vai thành tráng sĩ, cưỡi ngựa sắt xõng lên đánh đuổi quản thù. Roi sắt gãy, cậu nhổ tre đánh tiếp. - Đuổi giặc đến chân núi Sóc, tráng sĩ cởi giáp sắt bỏ lại, cưỡi ngựa bay lên trời. 3. Kết bài: * Kết thúc truyện: - Vua ghi nhớ công lao cứu nước của Gióng, phong cho là Phù Đổng Thiên vương và lập đến thờ. - Tháng tư hằng năm, làng mở hội lớn. - Tre ở làng Gióng có màu vàng óng là vì ngựa sắt phun lửa. - Ao hồ liên tiếp là do vết chân ngựa phi để lại. - Một làng có tên là làng Cháy do lửa từ miệng ngựa phun ra.
Cuộc sống mới kéo theo nhiều nguy ngại Bởi con người gây hại chính con người Bao môi trường của đất nước đẹp tươi Nay hủy hoại bởi bao người sai trái ! Tài nguyên rừng đã bao phen lửa cháy Bởi lòng tham vô đáy của con người Nơi phát hoang, nơi cưa chặt tơi bời Nơi đào bới, nơi công trình thủy điện ? Tài nguyên nước giờ đây... ôi, cạn kiệt Bao dòng sông đã chết chẳng thông dòng Nước thải vô tư xả xuống ruộng đồng "Tàn hại cả giống côn trùng cây cỏ" (*) Còn không khí thì lại càng khó thở Bởi mùi hôi của rác, của công trình Bao tiếng ồn, xe cộ cứ đua tranh Cấp quản lý lại còn cho nhập ...rác ! Đất đai chẳng còn đâu mà canh tác Bao ruộng đồng xanh ngát hóa nhà cao Lạm dụng trừ sâu, bảo vệ hoa màu Gây ngộ độc lẫn nhau mà không biết Môi trường sống tự nhiên đang rên xiết Bởi bàn tay hủy diệt của con người Và cuộc đời - một xã hội tươi vui Còn đâu nữa khi tình người giá lạnh !
Còn không khí thì lại càng khó thở Bởi mùi hôi của rác, của công trình Bao tiếng ồn, xe cộ cứ đua tranh Cấp quản lý lại còn cho nhập ...rác ! Đất đai chẳng còn đâu mà canh tác Bao ruộng đồng xanh ngát hóa nhà cao Lạm dụng trừ sâu, bảo vệ hoa màu Gây ngộ độc lẫn nhau mà không biết Môi trường sống tự nhiên đang rên xiết Bởi bàn tay hủy diệt của con người Và cuộc đời - một xã hội tươi vui Còn đâu nữa khi tình người giá lạnh ! Bao trường học kinh hoàng cơn ...bất hạnh Trước hiểm nguy nạn bạo lực học đường Tình thầy trò, nghĩa bè bạn chẳng thương Gây án mạng tang thương ngành giáo dục Cả xã hội ngỡ ngàng trong bạo lực Từ tinh thần, kinh tế đến hình hài Bao gia đình tan nát bởi vì ai ? Đành thắc thỏm trong tai bay họa gởi !... Thế mới biết môi trường khan tiếng gọi Từ tự nhiên, xã hội ...Lỗi do người Luật chưa nghiêm, công bằng chẳng tới nơi Nên đau đớn người hại người ... Chua xót !
(*)Trích "Bình Ngô Đại Cáo" - Nguyễn Trãi