Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Nghệ An , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 1
Số lượng câu trả lời 6
Điểm GP 1
Điểm SP 3

Người theo dõi (1)

Hoàng Duyên Kute

Đang theo dõi (3)


Câu trả lời:

Hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình (ông, bà, cha, mẹ..) ( bài 5) Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất. Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường... Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ. Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em... Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Tấm lòng của mẹ là biển cả bao la đối với con, và con hiểu rằng không có ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này và vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ.hihi

Câu trả lời:

Từ lúc thơ bé cho đến bây giờ, tôi đã được ở bên ông nội. Nội luôn yêu thương, chở che cho tôi và dạy tôi những điều hay lẽ phải, cách cư xử làm người. Ông nội cũng là người mà tôi kính yêu nhất.

Nội tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Nội được mọi người trong nhà và bà con khu phố kính trọng không phải chỉ với nội có nhiều công lao đóng góp cho quê hương mà còn bởi nội là người sống rất đức độ, giàu lòng yêu thương. Với tôi, nội giống như một ông tiên trong truyện cổ tích, sẵn sàng sẻ chia và giúp đỡ mọi người.

Nội có một khuôn mặt phúc hậu, vầng trán cao thanh thản. Mặc dù thời gian đã để lại trên gương mặt nội nhiều nếp nhăn và những vết đồi mồi nhưng mỗi khi nội cười, trông nội lại như trẻ lại, hồng hào, tươi tắn hẳn lên. Cặp mắt hiền từ ẩn sau cặp kính trắng vẫn toát lên vẻ tinh anh và ánh mắt trìu mến. Thời gian và những thăng trầm trong cuộc sống đã khiến nội luôn có một cái nhìn điềm tĩnh và bao dung với mọi người như thế. Giọng nói của nội ấm áp và truyền cảm.

Nội nói những ngày còn công tác trong quân đội, nội là một cây văn nghệ tham gia rất tích cực vào các phong trào, nội không chỉ hát mà còn biết đánh đàn ghi ta nữa. Tôi thích nhất là được nghe nội kể chuyện, chuyện kháng chiến, chuyện ngày xưa, ngày nay. Giọng kể của nội trầm ấm, sinh động, như thể nội là một cuốn từ điển sống không bao giờ vơi cạn. Đó cũng là giọng nói quen thuộc với tôi từ những ngày thơ ấu. Tôi được lớn lên trong sự bảo ban ân cần của nội. Nội chẳng to tiếng, nặng lời với con cháu bao giờ. Nội chỉ khuyên răn chúng tôi bằng những lời tâm sự chân thành mỗi khi chúng tôi làm sai điều gì đó. Những lời nội nói nhẹ nhàng thủ thỉ mà thật sâu sắc, thấm thía.

Thời gian và những năm tháng vất vả đã nhuốm mái tóc của nội tôi một màu bạc trắng. Nội để tóc dài nhưng được búi gọn đằng sau gáy, trông nội giống hệt những võ sư nổi tiếng mà tôi đã được xem trên ti vi. Tôi thích nhất là được ngồi gọn vào trong lòng nội, đan những ngón tay vào chòm râu bạc trắng như cước của nội. Thỉnh thoảng, tôi còn nghịch ngợm tết chòm râu của nội lại thành hai bím và thích thú cười khanh khách khi nội giả vờ phết vào mông tôi và mắng yêu: “Thằng cu tí của ông hư quá”.

Nội tôi cũng rất giản dị trong nếp sống hằng ngày. Hình ảnh quen thuộc nhất với tôi về nội là bộ quần áo lụa màu nâu rộng. Bữa cơm, nội thường chỉ ăn những món ăn dân dã, thanh đạm. Dù nội tôi đã đi không biết bao nhiêu nơi, từng ăn không biết bao nhiêu món ngon vật lạ nhưng nội thích nhất là được ăn cơm tấm với cá tép kho, hay bát canh cua đồng với mấy quả cà giòn tan do chính tay bà nội tôi nấu. Tuy đã có tuổi mà nội tôi vẫn còn nhanh nhẹn lắm. Nội hay dậy sớm để tập thể dục, đều đặn mỗi sáng dù là mùa đông hay mùa hè. Nội cũng thường dành thời gian rỗi để chăm sóc vườn cây ăn quả do một tay nội trồng và vun xới. Ngày còn bé, cứ mỗi lần nội ra thăm vườn, tôi lại lũn cũn bám theo nội. Nội giảng giải cho tôi về đời sống của các loài cây. Bàn tay gầy gầy, xương xương của nội chăm chút nâng niu từng gốc cây một để mỗi mùa quả chín thơm lựng vườn, nội lại dành cho con cháu những thức quà thơm ngon nhất. Ba mẹ tôi hay phải đi công tác xa nên tối tối tôi được ở với nội, nằm cạnh nội nghe nội kể những câu chuyện cổ tích về những bà tiên có phép màu, những chàng hoàng tử dũng cảm và những nàng công chúa xinh đẹp. Khi tôi đã chìm vào giấc mơ ngọt ngào, nội lại cẩn thận mắc màn và dém chăn cho tôi.

Nội tôi tuyệt vời như thế đấy các bạn ạ! Tôi thật hạnh phúc và tự hào khi có nội. Mỗi khi nội có việc phải đi vắng, căn nhà với tôi trống trải và vắng lặng biết bao. Nhưng khi nội về như đem theo cả niềm vui trở lại. Tôi mong nội sẽ sống mãi để mai này lớn khôn hơn, tôi có cơ hội đền đáp lại tình yêu thương và những điều tốt đẹp mà nội đã dành cho tôi.