Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Hà Nội , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 1
Số lượng câu trả lời 5
Điểm GP 1
Điểm SP 4

Người theo dõi (0)

Đang theo dõi (0)


Câu trả lời:

Còn thiếu thì bn bổ sung và góp ý nhé!hihi
Từ vị trí đứng trên cao, toàn cảnh Cô Tô được hiện ra qua cảm nhận của nhà văn, gây nên những hứng thú về cái đẹp lộng lẫy của đảo trong buổi sáng đẹp trời, sau cơn bão. Nhà văn quan sát và cảm nhận bằng nhiều giác quan nêu màu sắc của nắng, gió và nước biển ơ đây thật sinh động. Cô Tô có cái màu xanh lam biếc của biển buổi chiều, lại có cái màu đỏ rực rỡ của mặt trời buổi sớm nhô lên biển lúc hừng đông. Nguyễn Tuân đã thức dậy từ canh tư ra mãi thấu đầu mũi đảo để ngồi rình mặt trời lên. Đoạn văn này, Nguyễn Tuân đã thực sự mang đến cho người đọc những dòng viết tài hoa về cảnh tượng vô cùng độc đáo. Sau trận bão, chân trời ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào, thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc, đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Những so sánh thật bất ngờ, những liên tưởng thật thú vị. Nhưng đến liên tưởng tiếp theo thì mới thực sự tài hoa, mới in đậm phong cách Nguyễn Tuân: Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Màu sắc hài hoà rực đỏ, hồng, bạc, ngọc trai, chi tiết tạo hình rất độc đáo, hình ảnh từ ngữ sang trọng: Mâm lễ phẩm, bạc nén, trường tho. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp vừa hùng vĩ và đường bệ, vừa phồn thịnh và bất diệt, lại rực rỡ, tráng lệ làm lên một ấn tượng riêng đặc sắc về trời biển Cô Tô, làm em càng cảm thấy tự hào, kiêu hãnh về vẻ đẹp đất trời quê hương.

Câu trả lời:

Bài tả đc ko bạn? Bài mk tự làm, ko chắc hay đâu nhé!haha

Bằng lăng Màu tím loang trong chiều nắng nhạt Cơn gió lay hoa tím rụng bên mình Hoàng hôn vội buông 1 màu cỏ úa Ta về tìm 1 màu tím biếc đong đưa… Bằng lăng như dải lụa nhấp nhô bên làn đường phổ cổ, tô đẹp thêm cái màu buồn man mác cho cảm giác sắp được bước vào 1 thế giới thật nên thơ và trong sáng của tôi. Màu tím bằng lăng, màu tím đẹp kín đáo, khiến khó có ai không thể không rung động, bồi hồi. Hoa bằng lăng có màu tím hồng đẹp, thường mang 1 sự thương yêu nhưng cũng nổi tiếng bởi vẻ dịu dàng đặc trưng, buồn lưu luyến như chia cách… Đương sáng. Thoắt nghe tiếng chim vàng anh hót thoáng qua, anh ánh trong mưa. Sương mù ngoài hồ toả vào, từng chốc li ti loăng quăng đậu trên áo, trên tóc. Thấm ướt đẫm cánh hoa bằng lăng bé xíu bằng những giọt nước trong vắt, thơm ngần, bằng lăng gần như mất đi vẻ buồn bã thường có, thay vào đó là hình ảnh thật đáng yêu và dễ thương trong sáng như 1 đứa bé thích thú ngơ ngác ngắm nhìn làn sương lất phất quanh mình như lớp khăn voan mỏng trang nhã. Từng chùm hoa bằng lăng kết thành những chiếc mũ nhỏ xinh màu tím hồng rực rỡ. Hoa bằng lăng có cánh kép, mỏng như lụa, giữa đài hoa có những chiếc nhị vàng y hệt chiếc trâm bé xinh của những nàng công chúa nhỏ. Trời quang đãng hẳn, sương dần tan đi, vén hình hài ngây thơ lên, bằng lăng lại trở về màu buồn thẳm vốn có. Hoa bằng lăng thường nở vào mùa hè, đó là mùa mà năm nào cũng có những cuộc chia ly đầy lưu luyến….học trò chia tay thầy cô, chia tay mái trường thân yêu và chia xa những đứa bạn bè gắn bó với nhau một thời, có lẽ vì vậy mà từng bông hoa có sắc nhạt dần. Vậy mà ta thường thấy bằng lăng nở vô cùng rực rỡ, như nhuộm cháy mảng trời bằng màu tím hồng huyền ảo vào mỗi buổi sáng nắng vàng hoe, chắc vì tình bạn hàn gắn lại đấy, những bông hoa bằng lăng hiện lên những khoảnh khắc vui đùa và những nụ cười tươi rói cùng những đứa bạn thân, hình ảnh mới ấm áp làm sao! Hoa bằng lăng nối tiếp nở thành nhiều đợt, nếu nhìn kĩ thì mỗi đợt đều có những vẻ đẹp khác nhau cho lòng người khắc ghi ấn tượng riêng biệt. Những hôm trời nắng cuối xuân đầu hạ, hoa bằng lăng rực lên làm cho con đường như hai dải lụa tím hồng rung động, nhấp nhô khi có làn gió nhẹ thoảng qua.Sau một đêm, hoa bằng lăng rụng nhuộm tím con đường viền cỏ xanh, đẹp mê hồn. Hoa bằng lăng có nhiều lúc đẹp khác nhau, vậy mà, đối với tôi, bằng lăng chỉ in đậm trong tôi như 1 loài hoa cổ xưa từ thời vua chúa, mỗi khi ánh chiều tà buông xuống, bằng lăng toát lên vẻ dung dị và bình yên lạ thường! Trong buổi chiều bảng lảng, bóng bằng lăng cũng nhoà đi như bức tranh mĩ miều bị nước hắt vào, tạo ra vẻ huyền bí và có chút gì như đã cũ. Vậy là, bằng màu sắc nhẹ nhàng và sự dịu dàng, loài hoa này đã đi vào lòng người Hà Nội, là một sắc màu không thể thiếu được của hoa lá thủ đô.