Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Hà Tĩnh , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 20
Số lượng câu trả lời 345
Điểm GP 23
Điểm SP 356

Người theo dõi (82)

Vy Vy
tuệ anh

Đang theo dõi (2)

Hà Đức Thọ
Huy Giang Pham Huy

Câu trả lời:

ệc này cũng một phần là bản năng tự nhiên .sử dụng tiếng mẹ đẻ vẩn thấy thoải mái hơn .nên bản năng đã là tự gìn giử .còn trong chính trị xã hội có lúc đất nước của mình tưởng chừng như đã mất đi định hướng .vì có nhiều thời kỳ đã dùng chử trung quốc trong các kỳ thi cử .tuy ngày nay chúng ta tách ra khỏi bản đồ trung quốc .nhưng chưa thoát khỏi trung quốc .vì còn hơn 50% phong tục vẩn còn liên quan đến trung quốc ...để dẩn dụ .và nói thêm trong một câu trả lời này thì rất khó đầy dủ được ,bạn phải cố nghiên cứu thêm .chính mình nếu muốn tách rời thì còn phải nhiều việc lắm.như ở nước nhật .ngày nay họ tổ chức ngày tết lớn và chính thức là ngày dương lịch ...tránh dùng ngày âm lịch .mà trong lịch sử ở nước này trước đây vẩn tôn trọng tết âm lịch...v...v..còn hiện nay tại nước trung quốc ,vẩn còn nhiều dân tộc khác lớn hơn dân tộc kinh của mình về dân số .họ vẩn sinh hoạt tiếng mẹ đẻ .và có những văn hóa khác nhau .món ăn khoái khẩu khác nhau ..như dân tộc quảng đông .tiều ,hẹ ,phúc kiến,mản châu v..v..còn nhiều hơn thế nửa.mà chúng ta chưa biết đến,,,chỉ tại họ không đủ mạnh hay nhiều lý do..mà không thể tách ra quyền tự trị được như việt nam .hàn quốc hay nhật bản..nói đến hàn quốc ,,thì khi nhìn vào bản đồ các triều đại trung hoa ,thì đất nước nay gắn liền vào bản đồ trung quốc còn lâu hơn việt nam của mình ..nhiều năm hơn ...đây chỉ là những gợi ý trong câu hỏi của bạn mà thôi ,chứ chưa đầy đủ đâu bạn phai nghiên cứu nhiều hơn nửa...chúc bạn năm mới vui khỏe ,hảy làm người con xứng đáng của việt nam

Câu trả lời:

Bài thơ có mười câu, đã dành sáu câu cho đoạn thứ nhất: Khi con tu hú gọi bầy Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần Vườn râm dậy tiếng ve ngân Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào Trời xanh càng rộng càng cao Đôi con diều sáo lộn nhào từng không... Đây là cảnh mùa hè tiêu biểu ở các làng quê. Nhưng bức tranh hiện thực ấy được mở ra bằng hai lớp: lắng nghe và hồi tưởng, hiện tại và quá khứ, cái đang tới và cái đã qua. Cái hôm nay - cái bây giờ mà nhà thơ đang nghe là tiếng tu hú, một sự lắng nghe bất chợt sau một thời gian bị xiềng xích trong tù (“Khi con tu hú gọi bầy”). Cái cảm giác đột nhiên ấy - sở dĩ là đột nhiên, vì nó xuất hiện trong một khối cảnh không gian đặc biệt: hiếm khi có âm thanh cuộc sống vọng vào. Cảm giác này phải chăng giống với tâm trạng của tác giả Nhật ký trong tù khi nghe tiếng sáo (“Bỗng nghe trong ngục sáo vi vu”). Nó lạ lẫm và khơi gợi vô cùng. Tu hú gọi bầy là mùa hè đã đến. Nhưng nó đến như thế nào thì tác giả không nhìn thấy. Vốn sống, sự gắn bó với mọi làng quê đã được huy động để thay vào. Lấp đầy cái khoảng trống bị vây bọc bởi bốn bức tường xà lim lạnh lẽo là sự tưởng tượng của nhà thơ mà người đọc không cảm thấy có một chút gì khiên cưỡng, gò ép. Mạch thơ vẫn hết sức tự nhiên như không có một sự lắp ghép cố tình nào. Hãy đọc lại: Khi con tu hú gọi bầy Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần. Hai câu thơ, và rồi bốn câu tiếp như một tác động dây chuyền: cứ tiếng chim xuất hiện là mùa màng, cây trái đến theo. Sự hô - ứng ấy bao đời vẫn thế bởi đó là quy luật của tự nhiên. Tiếng chim gọi bầy mà cũng là tiếng chim gọi mùa chính là vì thế. Nó lập tức xôn xao. Nó va đụng vào lòng người nao nức lắm. cần chú ý hai trạng thái chín của lúa và ngọt của cây: đang chín, ngọt dần. Nếu thay vào đã chín, ngọt rồi, câu thơ sẽ khác, sẽ ở vào thế tĩnh, đông cứng lại ngay. Còn ở đây tả chim mà như nó đang bay, tả hoa mà như nó chớm nở, nó mỉm cười thì ấy là cái động của thơ, của họa. Cái động ấy ở đây là do tài của nhà thơ, nhưng cũng là do tình của nhà thơ thân mến nó. Nghe một tiếng chim kêu mà thấy mạch sống của cây, của lúa sinh sôi, đang rạo rực thân cành thì chỉ có thể ở những con người yêu thương cuộc đời, yêu thương sự sống đến mức thắt lòng. Từ đó mà tưởng tượng nảy sinh. Ay là chưa nói đến Ưu thế uyển chuyển, nhịp nhàng, giàu khả năng diễn đạt tâm tình của thơ lục bát. Thơ lục bát vừa có hình thức cố định lại vô cùng biến hóa. Chẳng hạn, trong bốn câu thơ đầu, nếu lấy tiêu chí giác quan mà nhìn vào kết cấu thì ta thấy mỗi cặp câu 6/8 có đủ cả thính giác và thị giác, từng đôi một, tạo cảm giác âm thanh giục giã mùa màng bước vào ngày hội: Khi con tu hú gọi bầy Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần Vườn râm dậy tiếng ve ngân Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào Nếu bốn câu thơ đầu là bốn câu thơ đẹp, nó nói được cái ríu rít của mùa hè, của cây trái xum xuê thì hai câu sau tưởng như không ăn nhập gì với không khí ấy bởi nó nói đến những con diều sáo, một sắc trời xanh. Nguyễn Trãi xưa vì mừng thấy dân khắp nơi “giàu đủ” mà nghĩ đến cây đàn của vua Thuấn. Cây đàn với bát cơm, tấm áo trên một phương diện nào đó là khá xa nhau, nhưng thực thì chúng lại rất gần nhau, ở cảnh thanh bình, hạnh phúc. Vậy thì hai câu “Trời xanh càng rộng càng cao = Đôi con diều sáo lộn nhào từng không” phải chăng là những âm thanh vút cao lên từ một giai điệu bè trầm là bốn câu trước dó. Để cắt nghĩa vì sao bức tranh nông thôn hiện ra trong thơ rất thực và rất đẹp, ta nghĩ đến hai điều: bản thân cảnh nông thôn, nhất là vào dịp mùa màng là rất đẹp, nó gợi cái ấm, cái no của người cày cuốc một nắng hai sương. Song điều thứ hai, trong trường hợp bài thơ này, mới là quan trọng: nhà thơ chiến sĩ bị giam cầm vi yêu nó, đang mơ thấy nó, thấy nó như đang ở tầm tay. Yêu nó, không được gần mà nhớ đã đành (đã bao lần ở trong tù, người thanh niên ấy đã nhớ người, nhớ đồng?), cái chính thức: bức tranh ấy là bức tranh tự do, thứ tự do vừa lớn lao vừa bình dị như một chân lí đơn sơ. Để vừa miêu tả (ngoại cảnh) vừa diễn tả (tâm cảnh, tâm trạng), với một độ hấp dẫn đến xúc động lòng người, Tổ Hữu đã huy động cả thành tựu của thơ dân gian (thể lục bát của ca dao), cả thành tựu của Thơ mới. Riêng về hinh ảnh của Thơ mới, thành công của Tố Hữu ở đây trước hết là biết phát huy mạnh mẽ cái tôi nội cảm, cái tôi của cảm xúc dồi dào, của sức tưởng tượng phong phú. Sáu câu đầu giống như một đời sống bên trong của nó. Ngay câu thơ đầu thôi, cái nguyên cớ, cái nguồn cơn để từ đó cảm xúc trào dâng như một giây phút “chạnh lòng” (tên một bài thơ của Thế Lữ). Một âm thanh nhỏ của cuộc đời mấy ai để ý mà với Tố Hữu, tiếng “gọi bầy” ấy có sức gợi rất lớn, sức gợi tức thời. Sự nhạy cảm ở đây là của thơ nói chung, trước hết là của thơ mới. Đọc Khi con tu hú, ta có cảm giác vừa là ca dao, vừa không phải là ca dao chính bởi sự kết hợp của hai thành tựu vừa nêu.

Câu trả lời:

Đề bài: Ý nghĩa của câu “Thất bại là mẹ thành công”

Bài làm

Trong cuộc sống, ai ai cũng ít nhất một lần gặp phải khó khăn, thử thách, thậm chí là thất bại. Song, có người nhanh chóng tự đứng lên sau vấp ngã, nhưng cũng có người mãi ngã quỵ và than thở về sự thất bại của mình. Để khuyên bảo, răn dạy người sau, ông cha ta có câu: “Thất bại là mẹ thành công”.

Thất bại và thành công là hai phạm trù hoàn toàn trái ngược nhau. Thành công có nghĩa là đạt được những kết quả tốt đẹp theo như ta mong muốn. Còn thất bại là những vấp ngã, là những khi khó khăn thử thách trong công việc, trong học tập hay trong cuộc sống. Hai phạm trù này đối lập hoàn toàn với nhau, tưởng chừng như không có mối quan hệ nào nhưng cha ông ta lại đúc kết ra rằng: Thất bại là mẹ thành công. Điều nay cho thấy giữa hai yếu tố này có mối quan hệ hữu cơ, mật thiết. Nói một cách khác đơn giản hơn: thất bại là một nhân tố tạo nên thành công.

y-nghia-cau-that-bai-la-me-thanh-cong

Ý nghĩa của câu “Thất bại là mẹ thành công” – Văn lớp 7

Thật vậy! Với những người bền chí, kiên trì thì sau khi mỗi lần thất bại, họ sẽ hiểu được vì sao mình lại sai sót, từ đó tích lũy kinh nghiệm, giúp họ tránh phạm phải sai lầm đó nữa và ngày càng tiến bước đến thành công hơn. Khi đó, thất bại chính là một nhân tố giúp chúng ta thành công. Và khi nói: “Thất bại là mẹ thành công” thì có thể hiểu thất bại chính là nguồn cơn, là cái dẫn ta đến với thành công.

Tuy nhiên, đối với những người sợ thất bại hay không có ý chí thì điều này hoàn toàn không đúng với họ. Bởi những người sợ thất bại thì họ sẽ không dám làm, không dám mạo hiểm. Còn những người thiếu ý chí thì sau thất bại, họ ngã quỵ và không cố gắng nữa vì nghĩ rằng mình không thể làm gì tốt đẹp hơn. Với những người dúng cảm biết đứng dậy sau vấp ngã, họ biết rằng mình cần phải làm lại và làm tốt hơn. Qua lần thất bại ấy, họ cũng rút ra cho mình những kinh nghiệm quý báu để lần sau mình không phạm phải sai lầm ấy nữa. Những kinh nghiệm ấy sẽ giúp cho công việc của họ tiến triển tốt đẹp hơn. Và như thế, câu tục ngữ “Thất bại là mẹ thành công” mới thực sự có giá trị, có ý nghĩa.

Trong thực tế, để có được thành công, ai cũng từng trải qua thất bại ít nhất một lần, hiếm có ai không thất bại mà giành được thành công lớn ngay từ đầu. Điển hình như: Thomas Edison từng thất bại hàng nghìn lần trước khi phát minh ra bóng đèn điện. A. Nô-ben cũng từng làm nổ nhà máy của mình trước khi chế tạo ra được thuốc nổ dymatine. Hay như A. Anh-xtanh, bộ óc vĩ đại nhất của thế kỉ XX, thở nhỏ ông lại bị coi là chậm phát triển do thành tích học tập quá… bê bết!

Cuộc sống khó tránh khỏi những khó khăn và trở ngại. Đó giống như những thử thách để thử lòng và ý chí của con người. Khi gặp khó khăn, thất bại mà thiếu quyết tâm thì sẽ thất bại hoàn toàn, mất hết ý chí, khiến cho công việc và cuộc sống luốn chán nản và bế tắc. Ngược lại, nếu ý chí vững vàng, lấy thất bại để làm bài học kinh nghiệm, làm động lực để tiếp tục vươn lên và đạt được thành công như mong muốn. Thực tế cuộc sống đã chứng minh điều đó là hoàn toàn đúng đắn.

Vậy xin chớ lo thất bại. Điều thất bại lớn nhất chính là chúng ta không dám làm, bỏ qua rất nhiều cơ hội và không cố gắng hết sức mình. Câu tục ngữ “Thất bại là mẹ thành công” như một lời động viên đối với tất cả chúng ta cần phải rèn luyện ý chí, sự kiên trì để đạt được thành công trong cuộc sống.

Câu trả lời:

Các bạn thân mến!
Lớp của chúng ta từ đầu năm đến nay luôn đạt nhiều thành tích xuất sắc trong hoạt động phong trào và trong lĩnh vực học tập. Nhiều bạn trong lớp đã trở thành gương sáng trong học tập như……… Các bạn ấy không những làm cho thành tích học tập của lớp ta nổi bật mà còn làm cho thầy cô vui lòng, cha mẹ hạnh phúc, tự hào. Với những thành tích học tập đáng trân trọng như thế, trong tương laicác bạn ấy sẽ làm rạng danh gia đình, nhà trường và trở thành những hạt nhân đáp ứng tốt những yêu cầu của đất nước giao phó.
Tuy nhiên, từ học kì II này, trong lớp ta xuất hiện một số trường hợp cá biệt. Các bạn có những biểu hiện lười học, chểnh mảng trong quá trình học tập trong lớp. Trong giờ học, các bạn núp sau lưng bạn khác để tránh tầm nhìn của thầy cô để rồi lấy điện thoại ra nghe nhạc, nhắn tin cho nhau hoặc chát trực tuyến trên máy. Có bạn thì mê game online mà quên cả việc học bài và làm bài tập. Giờ ra chơi, trong khi mọi người bàn luận với nhau về kết quả của một quá trình phản ứng Hoá học , hay tìm cách giải ở một bài Toán khó thì các bạn ấy lại “tám” với nhau đủ chuyện về thời trang, “mô-đen”, về những sao tuổi teen của nước ngoài hay những bữa tiệc sinh nhật đắt tiền tổ chức ở một quán bar nào đó. Có những hôm thầy cô kiểm tra bài tập về nhà, các bạn vội vã mượn tập của bạn bè chép lại để đối phó. Các bạn ấy đâu biết rằng, những bạn cho mượn tập đã khó chịu và khinh thường mình như thế nào đâu.
Các bạn đang vui trong những thú vui “thời thượng” nhưng các bạn không biết rằng mình đang ảnh hưởng đến thành tích học tập chung của lớp, làm cho thầy cô giáo phiền lòng. Hơn thế nữa, cha mẹ của các bạn – những người đang vất vả mưu sinh để lo việc ăn học của các bạn sẽ nghĩ gì khi biết kết quả học tập của con em mình sút kém như thế? Cha mẹ các bạn sẽ thất vọng biết bao !
Các bạn lười của lớp ơi! Các bạn không chịu nhận ra rằng, nếu bây giờ ham chơi không lo học tập thì sau này càng khó gặp niềm vui trong cuộc sống. Tương lai được bắt đầu bằng những việc làm thiết thực trong hiện tại. Có ai trồng cỏ mà thu hoạch được lúa bao giờ, phải không các bạn. Bây giờ các bạn đang học cách đối phó với thầy cô trong mỗi giờ học, nhưng vài tháng nữa đây, khi ngồi trong phòng thi nghiêm túc, ta phải đối diện với chính mình, ai sẽ giúp các bạn trong kì thi?
Kết quả học tập sút kém trong hiện tại không phải là hạt giống tốt cho tương lai. Các bạn thử tìm hiểu xem, những người nổi tiếng và thành đạt trong cuộc sống có phải là người lười biếng và chểnh mảng hay không. Trong tương lai, các bạn sẽ sống trong một thời đại mà trình độ văn hoá, khoa học kĩ thuật công nghệ vươn lên đến đỉnh cao. Một xã hội như thế đòi hỏi phải có những con người có tri thức, có bản lĩnh, năng động và sáng tạo nhằm đáp ứng nhu cầu tương thích của cuộc sống. Lúc ấy, chúng ta phải đi bằng đôi chân nghị lực , phải bay bằng đôi cánh ước mơ của bản thân, nhưng với những gì các bạn đang làm trong hiện tạ cùng với biểu hiện học tập đáng buồn như bây giờ, các bạn sẽ đi, sẽ bay như thế nào trong cuộc sống? Hay các bạn cứ sống và ăn bám mãi vào cha mẹ, thở bằng hơi thở của người thân mà không biết bao giờ mới tự đứng vững giữa cuộc đời này.
Vì vậy, các bạn hãy suy nghĩ lại, giảm bớt những thú vui các nhân vô bổ không cần thiết trong hiện tại, chăm chỉ học hành, phấn đấu vươn lên để trở thành những trò giỏi của thầy cô, con ngoan trong gia đình. Nhờ đó, trong tương lai các bạn sẽ đạt được những niềm vui chân chính. Một lần nữa, xin mượn lời của người xưa trong “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp để kết thúc chủ đề:
“Ngọc không mài không thành đồ vật, người không học không biết rõ đạo. Người đi học là học điều ấy”