Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Nghệ An , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 29
Số lượng câu trả lời 126
Điểm GP 12
Điểm SP 104

Người theo dõi (21)

Ngọc Ánh
Lan Ken
Hoàng Yến

Đang theo dõi (8)


Câu trả lời:

Bài làm:

Trong cuộc sống, có lẽ ai trong chúng ta cũng đều mong muốn gặt hái được nhiều thành công. Thành công, đó có thể là lúc chúng ta tự mình nỗ lực đặt chân lên đỉnh núi cao vời vợi rồi lặng ngắm cả thế giới, là phút giây giật tung dải ruy băng và vỡ òa trong chiến thắng vì biết mình là người về đích trên đường đua sớm nhất,… Đó chính là kết quả của sự rèn luyện và phấn đấu không ngừng. Không ai trong chúng ta đạt được thành công mà không phải chăm chỉ, mệt mài, khổ luyện. Cũng giống như câu nói “Trên bước đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng

Thành công là khi bạn đạt được một mục tiêu, một điều gì đó trong cuộc sống và có lẽ thành công là ước muốn của rất nhiều người. Một con người thành công thường là người có đỉnh cao trên cuon đường công danh sự nghiệp, có địa vị nhất định. “Lười biếng” là không chịu làm việc, không chịu suy nghĩ, là thụ động, không cố gắng nỗ lực phấn đấu. Còn “dấu chân” là một cách nói hình tượng để chỉ những dấu ấn của con người trên bước đường thành công, những con người đó là những con người luôn lao động miệt mài, chăm chỉ học tập, sáng tạo không ngừng nghỉ. Và học xứng đáng được bước trên con đường đó. Nói “Trên bước đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng” tức là khẳng định hành trình đến thành công không bao giờ có sự góp mặt của những kẻ lười biếng. Và chúng ta không thể thành công nếu không chăm chỉ, miệt mài làm việc và cố gắng theo đuổi mục tiêu mà mình đã đặt ra. Cánh cửa thành công chỉ chào đón những ai nỗ lực không ngừng nghỉ.

Có thể thấy, thành công không phải là đích đến mà là cả một hành trình dài dằng dặc. Liệu rằng những con người biếng liệu có đủ kiên nhẫn để bước đi trên con đường đó? Hơn nữa, con đường ấy không chỉ dài mà nó còn nhiều cạm bẫy, những chông gai, thử thách. Những kẻ lười biếng khi bước đi trên con đường đấy, chắc chắn sẽ vấp ngã và gặp phải những thất bại đau đớn. Đường thành công cũng không phải là con đường mòn mà nó là con đường mới, đòi hỏi sự đột phá, sáng tạo. Những người chỉ trông chờ, ỷ lại, thụ động không chịu suy nghĩ chắc chắn sẽ không thể thành công được. Kẻ lười biếng thụ động, dựa dẫm, thích hưởng thụ sẽ trờ thành con ngừoi ích kỉ, vô dụng cho người thân, gia đình, và xã hội. Trái lại, nếu chúng ta chăm chỉ, chịu khó, kiên nhẫn nỗ lực không ngừng trên con đường dài ấy, chắc chắn chúng ta sẽ gặt hái được nhiều quả ngọt, hoa thơm. Thành công cần có năng lực tốt, nhưng kể cả khi bạn có điểm xuất phát thấp, năng lực chưa tốt chỉ cần bạn chịu khó, kiên trì bề bỉ, chắc chắn bạn sẽ đạt được điều bạn muốn. Chịu khó suy nghĩ, lao động, sáng tạo không ngừng nghỉ sẽ giúp bạn có kinh nghiệm vững chắc, từ đó giúp bạn tự tin hơn trên con đường thành công của mình.

Câu nói “Trên bước đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng” là một ý kiến vô cùng đúng đắn và xác đáng. Chìa khóa của cánh cửa thành công chỉ nằm trong tay những con người chăm chỉ, miệt mài, coi sáng tạo là yếu tố quan trọng của cuộc sống. Thật đáng tiếc là ngày nay, không phải ai cũng ý thức đầy đủ được điều này. Bên cạnh những con người chăm chỉ, luôn không ngừng học tập và làm việc thì lại có những con người ý lại, biếng lười. Căn bệnh lười biếng, chây ỳ này đã trở thành căn bệnh của biết bao người. Điều đáng buồn, trong số đó, giới trẻ lại chiếm một phần không nhỏ. Họ suốt ngày chỉ ăn chơi, chạy đua theo những thứ giá trị ảo mà quên mất sự thể hiện giá trị thật của bản thân mình. Thật đáng chê trách cho những con người làm mất niềm tin mà xã hội đã đặt vào.

Dẫu biết rằng, chăm chỉ sẽ là chìa khóa giúp bạn mở ra cánh cửa thành công nhưng bên cạnh đó, bạn cũng phải luôn luôn sáng tạo, có lòng quyết tâm, ý chí và nghị lực. Nếu chỉ chăm chỉ, siêng năng mà dập khuôn máy móc cũng khó có thể chạm tay đến cánh cửa thành công được. Vì vậy, chúng ta cần phải năng động, sáng tạo đặc biệt là phải sáng tạo một cách có trách nhiệm. “Không ngừng tìm tòi, sáng tạo để hoàn thiện bởi mọi đích đến đều có lối đi của riêng mình”. Đồng thời, chúng ta cũng cần phải luôn thắp lên cho mình một ngọn lửa ý chí và nghị lực để có thể giúp ta vượt qua khó khăn, biết đứng dậy sau vấp ngã. Việc rèn luyện cho mình các kĩ năng sống là vô cùng quan trọng và cần thiết. Vậy làm thế nào để chúng ta có thể chăm chỉ, siêng năng? Đầu tiên chúng ta cần có lòng tự trọng. Khi tự trọng về danh dự của bản thân, chúng ta sẽ có thể đặt ra mục tiêu, từ đó phấn đấu, cố gắng. Tự trọng và trách nhiệm là thứ động cơ để giúp chúng ta thoát khỏi căn bệnh lười biếng. Tiếp đó, việc đặt ra cho mình một kế hoạch làm việc cụ thể, cố gắng bám sát kế hoạch và hoàn thành trọn vẹn mục tiêu đã đặt ra. Như vậy, mỗi chúng ta đều có thể tự chữa khỏi căn bệnh lười biếng này cho mình được.

Tôi từng rất tâm đắc với câu nói của nhà bác học Albert Einstein: “Không phải là tôi quá thông minh, chỉ là tôi chịu bỏ nhiều thời gian hơn với rắc rối”. Chúng ta đều có thể thấy rằng, không ai đạt được thành công mà lại không phải trải qua sự rèn luyện khó khăn, vất vả. Để có được một tác phẩm hội họa được cả thế giới chiêm ngưỡng thì người họa sĩ cũng phải chăm chỉ, miệt mài, cố gắng. Để có được một giọng hát hay được nhiều người mến mộ người ca sĩ cùng phải ngày đêm cần cù, rèn luyện. Tất cả đều nhờ vào sự chăm chỉ, siêng năng thì họ mới có thể thành công. Vậy nên “Trên bước đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng”, gặp bài toán khó không suy nghĩ sao biết mình làm được hay không. Mỗi chúng ta hãy tự rèn luyện bản thân mình, chăm chỉ, miệt mài ắt sẽ thành tài, thành giỏi.

Câu trả lời:

Trong học tập, lao động hằng ngày ta thường gặp những khó khăn trở ngại, thậm chí có lúc bị thất bại. Song chính sự thất bại đã làm cho con người trưởng thành, giàu kinh nghiệm và vững vàng đi tới chiến thắng. Vì thế, tục ngữ xưa đã có câu: “Thất bại là mẹ thành công”. Câu tục ngữ thật ngắn gọn nhưng đã sử dụng cách nói so sánh. So sánh thất bại – không đạt đựơc mục đích, với thành công- thực hiện đựơc mục đích đề ra. Lời nói trên mới nghe như chứa một mâu thuẫn. Nhưng nếu giải thích ta có một ý nghĩa rất thực tế. Thất bại là kết quả xấu, là thiệt hại, hư hỏng. “Mẹ” ở đây có ý nói là lớn, là đầy hiệu lực. Đó là một lời khuyên để mọi người vững chí bền lòng, kiên trì không nản trước khó khăn thất bại. Nếu biết học tập rút kinh nghiệm thì “thất bại” sẽ dạy cho ta cách đạt tới kết quả cao hơn. Vì sao lại nói “Thất bại là mẹ thành công”? Đối với người nản chí thì không đúng như vậy, nhưng đối với những người bền chí, kiên trì thì quả là đúng. Vì sau thất bại, người ta sẽ rút ra được những kinh nghiệm quý báu để không còn thất bại nữa. Ngoài ra, thất bại còn rèn luyện ý chí vươn lên cho mỗi người. đã bao lần bạn vấp ngã mà có thể bạn không hề nhớ. Lần đầu tiên chập chững bước đi, bạn đã bị vấp ngã. Lần đầu tiên chơi bóng bàn, bạn có đánh trúng bóng không?…Bất cứ một kết quả nào cũng có những nguyên nhân, lí do riêng do đó thất bại cũng có lí do riêng. Muốn đổi thất bại thành công thì phải lấy sự thất bại làm bài học cho mình, rút kinh nghiệm cho mình. Tuy nhiên để làm được điều đó người ta phải thật sự nỗ lực học hỏi, tích luỹ kinh nghiệm cho bản thân. Có như vậy chúng ta mới không vấp ngã những lần tiếp theo. Vậy tại sao ta phải kiên trì bền bỉ trước những khó khăn thất bại? Đó là vì cuộc sống khó tránh khỏi những khó khăn. Khi ta làm một việc lớn thì khó khăn lại càng lớn. Khó khăn có thể do chủ quan hoặc khách quan gây nên. Khi gặp khó khăn, thất bại mà ngã lòng thì sẽ thất bại hoàn toàn, mất hết ý chí, ảnh hưởng đến công việc và cuộc đời. Ngược lại, nếu vững vàng, lấy thất bại làm bài học để rút kinh nghiệm thì ý chí vững vàng, kinh nghiệm dày dặn hơn, tiếp tục vươn lên và đạt được thành công. Thực tế cuộc sống đã thể hiện điều đó. Vậy xin chớ lo thất bại. Điều đáng sợ hơn là chúng ta bỏ qua nhiêù cơ hội chỉ vì không cố gắng hết mình. Lời khuyên đó giúp ta vững vàng trong cuộc sống. Chúng ta cần phải rèn luyện ý chí, sự kiên trì ngay từ khi còn nhỏ, cả những việc bình thường trong cuộc sống.

Câu trả lời:

Một buổi sáng chủ nhật no, bạn thức dậy khi ông mặt trời vừa lấp lánh những tia nắng ấm áp đầu tiên. Với tâm trạng đầy phấn chấn của một ngày cuối tuần, bạn mở toang cánh cửa sổ hướng về phía khu vườn. Căng lồng ngực, bạn hít lấy một bầu không khí trong lành của buổi sáng tinh sương. Bạn nhẹ nhàng bước vào khu vườn lúc nào không hay biết. Và kìa! Những búp hồng vừa hé nụ mới đáng yêu làm sao! Khắp nơi đủ các loài hoa rực rỡ sắc màu. Hương hoa thơm ngát lan tỏa khắp khu vườn. Ong bướm dập dờn làm khung cảnh trở nên thật sinh động, nên thơ. Bạn như lạc vào giữa chốn thần tiên trong các câu chuyện cổ tích. Lúc bấy giờ bạn mới chợt nhận ra rằng, bấy lâu nay mình thật vô tình, thật phung phí vì đã thờ ơ với thiên nhiên tươi đẹp thế này.

Tôi đoán chắc rằng, không chỉ bạn mà còn rất nhiều các bạn trẻ chúng ta, chỉ vì mải mê với những trò chơi điện tử, với truyền hình, ca nhạc...chúng ta dường như đã quên bẵng mất ở ngoài kia, thiên nhiên mới tuyệt vời làm sao!

Nhà thơ Tế Hanh đã có những dòng thơ thật trong trẻo, mượt mà khi trở về với thiên nhiên:

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi bóng những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống dòng sông lấp lánh.
(Nhớ con sông quê hương - Tế Hanh)

Thiên nhiên trong thơ Tế Hanh thật tươi sáng, mát mẻ. Còn gì sung sướng hơn khi ta hít thở no nê bầu không khí trong lành đến thế. Nếu như ở thành phố, con người ngày càng nhiều bệnh tật bởi khói xe, khí thải, tiếng ồn...thì khi trở về với thiên nhiên, bạn sẽ trở nên dồi dào sinh lực với một tinh thần sảng khoái. Tuyệt vời làm sao khi được hòa mình vào thiên nhiên, được ngắm vẻ đẹp của thiên nhiên, của đất trời:

Trời xanh nước biếc muôn trùng
Một thôn sương khói, một vùng dâu đay.
(Ngư nhàn - Không Lộ Thiền Sư)

Quả thực sự xanh tươi, trong lành cảu thiên sẽ làm cho chúng ta cảm thấy khỏe mạnh hơn, đầy sức sống hơn. Nhưng thiên nhiên không chỉ đem lại cho ta sức khỏe mà còn mang đến cho ta sự hiểu biết. Thiên nhiên phong phú, đa dạng giúp ta khám phá được nhiều thứ. Bước vào thế giới của thiên nhiên, ta như được mở rộng tầm mắt. Không còn là những lí thuyết khô cằn mà thầy cô giảng dạy, không còn những hình vẽ chán ngắt trong sách vở. Đến với thiên nhiên, bạn sẽ được tận mắt nhìn thấy những động thực vật rất sinh động, đầy màu sắc. Bạn sẽ được chạm vào chúng, cảm nhận hết sự phong phú, đa dạng của chúng.

Thiên nhiên cũng mang đến cho con người niềm vui vô tận. Sung sướng làm sao khi được đón bình minh từ biển cả mênh mông. Bạn sẽ cảm thấy thật dễ chịu khi đứng trước đại dương bao la, rộng lớn; hoặc nô đùa cùng những con sóng nhỏ đang tung bọt trắng xóa. Và chắc chắn bạn sẽ rất thích thú nếu được lạc vào những khu rừng xanh mát, được ngắm nhìn những muông thú trong rừng, được chạm vào những cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi và lắng nghe tiếng suối chảy rì rào trong không gian yên tĩnh ấy:

Côn Sơn suối chảy rì rầm
Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai"
(Côn Sơn ca - Nguyễn Trãi)

Thậm chí không cần phải tốn công lên rừng xuống biển, bạn cũng có thể thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên đầy màu sắc từ chính khu vườn của bạn:

Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà.
(Nghe thầy đọc thơ - Trần Đăng Khoa)

Hoặc đón một đêm trăng thanh bình ở vùng quê. Bạn có thể lắng nghe cả tiếng côn trùng kêu, tiếng hoa cau trổ rụng ngoài hè, cảm nhận những làn gió mát mang cả hương đồng gió nội từ xa bay vào.

Thiên nhiên đẹp tuyệt vời là thế, mang đến cho chúng ta bao nhiêu điều bổ ích, thú vị. Vì vậy, chúng ta hãy gần gũi với thiên nhiên, hòa mình vào thiên nhiên để thưởng thức hết vẻ đẹp của cuộc sống. Thiên nhiên tươi đẹp chính là món quà quý giá mà tạo hóa đã ban tặng cho ta đấy bạn ạ!

Chúc bn học tốt!!!haha