Dân số được xem là một trong những vấn đề đặt lên hàng đầu cùng với sự phát triển kinh tế - giáo dục - y học - văn hoá - nghệ thuật - thể dục thể thao. Dân số hầu như chi phối tất cả mọi mặt khác và là tiền đề chính để đánh giá một quốc gia có phát triển hay không.
Một đất nước phát triển không thể nào là một đất nước quá đông dân cư, đến nỗi người dân sống trong cảnh tù túng, số dân sống trong các khu nhà ổ chuột còn chiếm tỉ lệ cao, hầu hết những quốc gia này sẽ bị quá tải về mọi mặt, sự phát triển của người dân bị hạn chế, như thế đây không phải quốc gia đi lên, không duy trì được sự phát triển bền vững, người dân kém hạnh phúc. Bên cạnh đó, với những quốc gia thưa thớt dân cư, số dân cực kì ít, những quốc gia này sẽ không thể nào khai thác triệt để, tận dụng tối đa được những lợi thế về tài nguyên cũng như sử dụng hiệu quả các nguồn lực. Bởi lẽ đó, những quốc gia thưa dân cũng không phải là những quốc gia phát triển.
Để phát triển bền vững, mỗi quốc gia cần có những chính sách để phát triển dân số:
- Xây dựng, triển khai, quán triệt Kế hoạch hoá gia đình, đồng thời theo dõi sát sao, đưa ra các chế tài xử lí khi vi phạm.
- Phân bố dân cư một cách đồng đều hơn giữa các vùng, để tận dụng hiệu quả các nguồn lợi kinh tế - xã hội, tài nguyên thiên nhiên, phân bổ lao động hợp lí để duy trì dân cư luôn ở mức ổn định, đồng thời cũng nâng cao chất lượng cuộc sống người dân.
- Kiểm tra nghiêm ngặt về những trường hợp xuất khẩu lao động, định cư nước ngoài và hạn chế số lượng của mỗi năm, mỗi kì, mỗi quý để không có sự tự phát, bất ổn.
- Chú ý đến các mặt đời sống, giáo dục, kinh tế, văn hoá, y học, điện lực, giao thông, du lịch, phúc lợi xã hội,...đảm bảo điều kiện môi trường sống tốt để mỗi cá nhân có thể phát triển nguồn lực.
=> Sự phát triển bền vững này đảm bảo cả về lượng lẫn về chất => Tạo nên quốc gia hạnh phúc, duy trì lâu dài sự phát triển có động lực.