Biển luôn thay đổi tuỳ theo màu sắc mây trời.Trời xanh thẳm, biển cũng thẳm xanh, như dâng cao lên chắc nịch. Trời rải mây trắng nhạt, biển mơ màng dịu hơi sương .Trời âm u mây mưa, biển xám xịt, nặng nề . Trời ầm ầm giong gió, biển đục ngầu giận giữ . Như một con người biết buồn vui. Biển lúc tẻ nhạt , lạnh lùng , lúc sôi nổi, hả hê, lúc đăm chiêu, gắt gỏng.
Tôi có một cô bạn bề ngoài lạnh lùng vậy nên rất ít người muốn chơi với bạn. Nhưng đâu ai biết bên trong con người bạn ấy ra sao. Cô bạn ấy có mái tóc màu đen bồng bềnh luôn được xõa ra ngang vai. Đôi mắt thận thiện, hòa đồng. Cô ấy có một khuôn mặt trái xoan đi kèm với nụ cười duyên dáng. Lúc đầu, tôi và cô ấy không chơi với nhau nhưng từ sau khi chơi với bạn tôi đã thay đổi cách nghĩ hoàn toàn về cô bạn ấy. Chúng tôi rất thân với nhau, hễ có bài gì khó là tôi và cô ấy cùng nhau giải quyết. Nhưng giờ chúng tôi đã không được như vậy nữa rồi. Gia đình bạn ý đã về TP Hồ Chí Minh sống, nhưng điều đó sẽ không làm tình bạn của chúng tôi phai nhòa.
có từ đấy nghe không hay trong một bài văn
đoan văn vừa nãy có từ lạnh lùng không hay
cũng giống như con mèo nó chán thì ngồi cắt chứ làm gì
vũ khánh ly ơi biết viết về môi trường không ? cô mình bất viết
Vũ Khánh Ly ơi đây là bài trong sách mà