Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Viết bài văn miêu tả người thân yêu và gần gũi nhất của mình

Nguyễn Thị Bích Thủy
24 tháng 2 2017 lúc 21:00

Bài làm tả Mẹ:

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào..." - Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ nhai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.

Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên.

Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.

Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập.

Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.

Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý.

Mẹ là "Tổ quốc" riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.
Chúc bạn hk tốt!!

Thảo Nguyễn Karry
24 tháng 2 2017 lúc 21:23

Cuộc sống , có biết đâu rằng khi ta gặp khó khăn , hoạn nạn và vấp ngã , ngoài những người bạn thân của ta ra thì đó là mẹ - người mà luôn bên ta để vỗ về , để bênh vực và cũng là người hiểu ta nhất thì đó vẫn chỉ mẹ mà thôi !

Vẫn cứ theo năm tháng , mẹ luôn bên tôi , sát cánh cùng tôi để dạy tôi những bài học đáng quý , chính vì sự lo toan cho con , sợ con vấp vào đường đời hư hỏng nên mẹ chẳng thể trẻ lâu . Nhớ những ngày mùa đông lạnh giá , giữa bầu không khí của buổi sáng ấy âm u mà con thật tê buốt . Vì mùa đông đến , tôi rất hay lười dậy vậy là muộn học . Tôi vội cầm miếng bánh mì rồi chạy khỏi nhà mà quên luôn áo khoác . Nhưng riêng mẹ , mẹ sợ con ốm lắm ! Mẹ sợ con của mẹ phải nhập viện . Mẹ tôi liền chạy theo , khoác áo cho tôi , ôi ! Giữa màn sương còn chưa tan lại tê cứng người tôi , chỉ bàn tay mẹ áplên mặt tôi thôi đủ để tôi cảm nhận được tấm lòng của mẹ , đủ để tôi nhận đượi hơi ấm lan tỏa từ mẹ và cảm thấy yên tâm hơn cho buổi học hôm nay

Bàn tay của mẹ , với tôi thì kính trọng lắm . Bởi nhờ bàn tay ấy đã tận tụy , hy sinh hết mình vì tôi . Mẹ chẳng ngại gian khổ để con mình lớn lên , để con mình trưởng thành . Vì vất vả nên mẹ tôi chẳng được ăn sung mặc sướng , chẳng phải đẹp như bao người mẹ khác

Mẹ tôi không xinh mấy , nhưng với con mắt của tôi với lời của bố tâm sự , mẹ là một người có tấm lòng cao cả , một tình thương vô bờ bến . Mẹ tôi có thân hình thon , đầy đặn nhưng không cao mấy . Đôi mắt của mẹ toát lên sự trìu mến , dịu dàng nhưng nghiêm khắc lắm đấy . Mẹ dạy tôi đủ điều về lẽ sống , đạo đức , nhân cách , ... Sao mà tôi thấy mẹ như chẳng nghĩ đến bản thân , chỉ nghĩ đến gia đình ,chồng con , rồi đến khi bản thân bị ốm lúc nào không biết . Tôi thấy thương mẹ quá

Nghe ba tôi kể , mẹ yêu tôi nhiều lắm , mẹ coi tôi như mạng sống của mẹ . Có lần tôi ốm nặng , mẹ chẳng ngại gì để làm tất cả cho tôi . Mỗi lần tôi đau , tôi thấy trên đôi mắt của mẹ hiện lên những giọt nước mắt , chắc nó như kim châm mẹ nhỉ ! Dòng rã mấy năm trời , mẹ vẫn cứ vậy mà thôi , vẫn cứ chỉ dõi theo con , khóc vì con , buồn vì con và đôi lúc mẹ cũng vui vì con ...

Mẹ tôi là vậy đấy , tôi đã nghĩ , có lẽ trên đời này , tôi không thể có được một người mẹ vĩ đại như này đâu ! Với tôi , mẹ tôi là tuyệt vời quá rồi . Mẹ chẳng cần đua đòi theo những người mẹ khác , mẹ chỉ cần là chính mình , là người mẹ tận tụy , là người vợ đảm đang và là người không kém phần quan trọng trong mái nhà vốn ấm áp mà mẹ cùng ba xây dựng lên này .

Biết nói gì hơn khi giờ đây , tôi chỉ biết cố gắng học thật giỏi để đáp lại tình thương của mẹ ." Với ***** là tuyệt rồi mẹ ạ ! "

_silverlining
24 tháng 2 2017 lúc 22:11

Chuông đồng hồ đều đặn buông chín tiếng. Màn đêm yên ắng, tĩnh mịch lạ thường. Chỉ còn âm thanh của gió khuya xào xạc trong khu vườn trước ngõ. Em rời bàn học bước ra sân, vươn vai hít thở không khí trong lành để cố xua đi cơn buồn ngủ. Còn hai bài tập Toán nữa, phải cố làm cho hết. Từ giường bên có tiếng trở mình khe khẽ. Bà nội vẫn thức chờ em.

Bà nội em năm nay hơn bảy mươi tuổi, dáng gầy guộc và lưng đã hơi còng. Dấu ấn thời gian in rõ trên mái tóc bạc phơ và trên gương mặt nâu rám hằn sâu vết nhăn của bà. Mắt bà đã hơi mờ nhưng đôi tai còn thính lắm. Chỉ nghe bước chân hay giọng nói từ xa là bà đã nhận ra đúng từng người trong gia đình.

Cũng vì quen với công việc nhà nông quanh năm vất vả từ thời còn trẻ cho nên đến nay, bà vẫn còn khỏe mạnh, dẻo dai. Những lúc bố mẹ em ra đồng, một mình bà lo đi chợ, nấu cơm, chăm sóc bầy gà, bầy lợn. Ít khi em thấy bà ngồi yên một chỗ. Mọi việc xong xuôi thì bà lại vác chiếc cuốc ra vườn, cặm cụi xới đất, nhổ cỏ, bón phân cho mấy luống rau và hơn chục gốc na, gốc bưởi.

Bà hay kể chuyện. Em rất phục trí nhớ của bà. Ngày xưa bà chỉ học trường làng, thế nhưng bà lại thuộc lòng “Truyện Kiều”, “Nhị Độ Mai”, “Phạm Công Cúc Hoa”, “Đồng tiền vạn lịch”… cùng với bao nhiêu là ca dao, và truyện cổ. Những trưa hè gió nồm nam mát lộng, bà mắc võng ở chái nhà, nằm đung đưa và bỏm bẻm nhai trầu vừa ngâm nga hát. Em nghe mấy cụ già bảo rằng hồi con gái, bà là một “liền chị” quan họ nổi tiếng trong vùng.

Con cháu, họ hàng làng xóm rất quý bà vì bà hiền lành, phúc hậu. Ai gặp khó khăn cần đến bà sẵn sàng giúp đỡ, chẳng quản sớm khuya. Bà thường khuyên con cháu “Thương người như thể thương thân” và đối xử với làng xóm có tình có nghĩa.

Học xong bài, em thu xếp sách vở cho vào cặp, cài cửa, tắt đèn rồi nhẹ nhàng chui vào màn. Bà nằm dịch sang bên nhường chỗ cho em. Hơi ấm tỏa ra từ người bà rất dễ chịu. Em vòng tay ôm lấy lưng bà, thủ thủ “Bà ơi! Cháu đấm lưng cho bà nhé!” Bà mắng yêu: Bố chị! Để bà chờ mãi! Thôi, ngủ đi, mai dậy sớm còn đi học!

Em yêu bà lắm và mong bà mạnh khỏe, sống lâu cùng con cháu.

Nguyễn Trần Thành Đạt
24 tháng 2 2017 lúc 22:29

Trong gia đình, người mả em yêu quý nhất đó là bà của em. Bà là người gần gũi với em, chăm lo cho em từ thuở em mới lọt lòng. Bà ru em bằng những lời ru êm dịu.

Bà em năm nay đã già rồi, mái tóc đã bạc phơ vì bươn chải với thời' gian. Khuôn mặt đầy đặn, đẹp lão. Vầng trán cao đã có nhiều nếp nhăn. Em nghĩ rằng, mỗi nếp nhăn trên gương mặt bà là một chuỗi ngày dài vất vả. Đôi mắt bà không còn tinh anh nữa nhưng đôi mắt ấy thật dịu hiền khó tả. Đôi mắt đầy yêu thương, trìu mến.

Tuy lưng hơi còng nhưng bà đi lại rất nhanh nhẹn. Đáng chú ý nhất là đôi tay khéo léo của bà. Đôi bàn tay ấy đã chai sần, những ngón tay gầy gầy, xương xương nhưng bà làm biết bao nhiêu là việc. Bà rất thích lao động, ít nghỉ ngơi. Bà thích làm bánh, nấu ăn, dọn dẹp đồ dùng gọn gàng, ngăn nắp.

Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình yêu bao la của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em. Bằng những câu ca dao ru hò êm ái, những câu chuyện cổ tích li kì, bà đã đưa em vào giấc ngủ say nồng. Bà yêu thương tất cả mọi người, hay giúp đỡ người nghèo khó. Bà mong em học giỏi, thành tài. Bà dạy em những điều hay, lẽ phải. Bà nhắc nhở em phải biết đạo lí, kính trên nhường dưới, vâng lời thầy cô giáo, hòa nhã với bạn bè. Bà thường lấy những câu chuyện đời thường thể hiên điều nhân nghĩa để giáo dục em.

Tấm lòng nhân hậu của bà đã làm tâm hồn em thêm phong phú, đã truyền thêm sức mạnh cho em để vững bước đi lên. Gia đình em ai cũng thích bà, làm theo điều mong muôn của bà. Em vẫn thường tha thẩn theo bà, lúc quét nhà, khi nhặt rau, múc nước giúp bà. Em thầm mong sao cho bà em đừng già thêm nữa.


Các câu hỏi tương tự
Bùi Thị Ngọc Ánh
Xem chi tiết
nguyen thi huong giang
Xem chi tiết
Đinh Trần Thảo My
Xem chi tiết
Nguyễn thị xuân mai
Xem chi tiết
Hoa Thiên Lý
Xem chi tiết
Hạ Trần Lê Nhật
Xem chi tiết
Vương Tuấn Khải
Xem chi tiết
ThiênÝ Trần
Xem chi tiết
Nguyễn thị xuân mai
Xem chi tiết