Nhân dân ta có một lòng yêu nước nồng nàn. từ già đến trẻ, tất cả đều sẵn sàng hy sinh vì đất nước Việt Nam. Những cô gái trẻ độ tuôi đôi mươi, cũng chấp nhận từ bỏ lứa tuổi đẹp nhất của đời người để ra trận. Những người mẹ tần tảo đã đau khổ biết mấy khi để những người con mà họ hết lòng yêu thương ra trận. Những người phụ nữ, bất chấp tất cả, cũng cùng các thanh niên trang bị cho cuộc chiến tranh sắp đến... Tất cả những công dân Việt Nam,họ biết họ đang đối mặt với sự sống và cái chết... nhưng họ gạt bỏ tất cả nỗi sợ hãi bị tật nguyền, bị mất đi đôi chân hoặc cánh tay, tệ hơn nữa, họ sẽ chết chìm trong biển lửa tàn khốc của chiến tranh. Nhưng lý do gì đã không ngừng thôi thúc họ không được từ bỏ, rằng dù có bị tật nguyền cũng phải dũng cảm chiến đấu vì tương lai sau này? Đó là vì tinh thần yêu nước của nhân dân ta quá sâu đậm. Dường như trong dòng máu của mỗi công dân Việt Nam đều đã có sẵn tinh thần bất khuất ầy. Nó sẽ không bao giờ chịu khuất phục bởi chiến tranh, luôn sống mãi trong tim mỗi con người, mỗi công dân Việt Nam.
mình chỉ muốn nói rằng: I love Viet Nam
CHO DÙ LÒNG YÊU NƯỚC GIẢM MÌNH VẪN CỨ YÊU NƯƠC MÌNH- nƯỚC VIỆT NAM MÃI TRONG TIM TÔI
có thể tham khảo trong bài Lòng yêu nước của lớp 6
đây là ngoại ngữ chứ ko phải là tiếng việt
Nhưng mik thấy càng ngày lòng yêu nc càng giảm.
Lưu Lê Thanh Bình nói rất hay nhưng liệu trong lòng bn có nghĩ vậy ko?Nếu có thì mik xin lỗi còn nếu ko thì bn là 1 trong số những loại ng mà mik rất ghét đó.
=>Vì mik iu nc mà! I love Viet Nam!
nếu mình ko yêu nước thì mình nói với bạn làm gì